Bọn họ nói chuyện như gió lạnh thổi vào lòng Vân Tâm Nhược , xuântháng ba ấm áp , mà nàng lại cảm giác thân thể đông lạnh , lúc này ,nàng cảm xác thân thể có một thứ gì đó đang vỡ vụn ….Nàng đọc được nộitâm lạnh như băng , xa lạ của Lôi ca ca , cũng đọc được sự thất vọng bithương của Ngàn Lan
Nguyên lai , bọn họ là vợ chồng , nguyên lai bọn họ đã sớm có đứa nhỏ . Hết thảy đều đã muộn , trong cuộc sống của Lôi ca ca đã không cònTiểu Nhược này…..
Nguyên lai….tràng nổ mạnh kia không chỉ mang thân thể họ đi , mà cũng mang cả linh hồn hắn
Giờ khắc này , tình yêu của nàng không còn , lòng của nàng đã chết , mà hồn của nàng cũng đã nát vụn…..
Lôi ca ca…….đây là ngươi muốn sao? Ngươi muốn quên đi cuộc sống thống khổ kia , quên Tiểu Nhược , yêu thương người khác , nếu đây là điềungươi muốn , như vậy ta nên thành toàn cho ngươi phải không?
Chính là vì sao lại đau như vậy? Vì sao bắt nàng phải lựa chọn!
Lòng của nàng rơi vào đáy cốc sâu thẳm , không thể thấy được một tia ánh sáng nào
Nàng đã mất hết tất cả, có còn lại chút gì không?….còn lại gì?
Lôi ca ca , hiện tại ta mới biết vì cái gì bướm vàng***đã bay đi cũng không trở lại , không phải bởi vì không dũng cảm , mà vì bên kia đã sớm không có ai chờ đợi nữa
Khụ….lại là một trận kho khan , đánh gãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057265/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.