“Tiểu thư….” Nghe nói vậy , lòng bàn tay Tử Y càngphát lạnh , thậm chí toàn thân đều lạnh như băng . Sao đột nhiên lại kêu Tiểu thư ra đại sảnh , từ nhỏ tới giờ Lão gia không hề muốn gặp tiểuthư a! Không lẽ đã phát hiện ra tiểu thư là giả…..Rõ ràng là thời tiếttháng ba , sao nàng lại thấy lạnh dữ vậy nè? Lạnh đến tận trong xương….
Vân Tâm Nhược trong mắt cũng có chút hoảng hốt , sao đó trầm tĩnhxuống , nàng vỗ nhẹ bả vai Tử Y , cấp cho nàng một cái ánh mắt yên ổn ,sau đó nói nhỏ bên tai nàng “Yên tâm , không phải chuyện thân phận của ta” Nghe câu đó , thần sắc Tử Y mới dịu xuống
Không biết được hai chủ tớ này nói gì , Phương tổng quản nhíu hai mắt lại , che lại việc không thoải mái trong lòng , sau đó không có biểuhiện gì tiếp tục nói:
“Tam tiểu thư , không nên để lão gia chờ” Ngữ khí tuy rằng cung kính như vừa rồi , nhưng lại thêm một phần không được kháng cự
Vừa rồi Vân Tâm Nhược thấy được tàn khốc trong mắt Phương tổng quản , nàng buông tay Tử Y , mắt hạ xuống , tâm tư trăm chuyển , Phương tổngquản quả nhiên không đơn giản ,ánh mắt như vậy chỉ sợ không phải do nàng không đi , nàng không biết Vân Hồng Đào vì sao lại tìm mình? Nhưng trực giác nói , tuyệt đối không phải là chuyện Tử Y đang nghĩ , nếu hoàinghi thân phận của mình sẽ không mời mình ra đại sảnh như vậy ,mà trựctiếp cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057232/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.