Nhìn xuống nữ tử trước mắt, da thịt như ngọc bàn trong suốt, môi phấn nộn, đôi mi thanh tú nhược viễn sơn, con mắt sáng thanh linh như nước,giống như dòng nước ngày xuân, mắt như phát sáng, mặc dù không trangđiểm chút nào, lại có chút mong manh như nước (ah thì nước nhìn có vẻ yếu đuối nhưng thật ra chả yếu đuối chút nào)
Không hề nghi ngờ, khuôn mặt này có thể nói xinh đẹp, nhưng là cùngdung nhan tuyệt sắc trong trí nhớ kém quá xa, hơn nữa, người này rất xalạ
Không phải Vân Thiển Y, nàng là ai?
Gậy vén hỉ khăn trong tay rơi xuống một tiếng nhẹ nhàng, lại làm chotâm người khác không khỏi hoảng hốt. Đồng tử Lê Hân đột nhiên co rútlại, thần sắc ôn nhu trên mặt biến mất. “Ngươi là ai?” thanh âm tàn nhẫn. Giống như khúc dạo đầu của một trận mưa gió, gõ vào thể xác và tinh thần Vân Tâm Nhược
Nhìn gương mặt xa lạ trước mắt, căn bản không phải dung nhan tuyệtsắc trong suy nghĩ, hắn trước kia có bao nhiêu mong chờ, thì hiện tại có bấy nhiêu tức giận, thần sắc Lê Hân trong nháy mắt biến thành băng,phẫn nộ bị lừa gạt, đau xót mộng đẹp bị đánh nát, toàn bộ biến thành hận ý phệ huyết. Thân thể cao lớn gắt gao buộc chặt, như cung tên đang bịkéo căng, vừa động một chút , sẽ là mũi tên bén nhọn xé gió phóng ra
Vân Tâm Nhược đồ đẫn nhìn nam tử trước mắt, mi mắt cụp xuống, conngươi thâm sắc trong nháy mắt có một loại bi ai hiện lên. Môi khẽ nhúcnhích, nhưng không có câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057198/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.