Thái dương chậm rãi đi xuống, khung trời màu hồng từ từ bị bóng đenthay thế, bên trong Phủ tướng quân cũng bắt đầu đốt đèn lồng, toàn bộPhủ đèn đuốc sáng trưng, nhưng là ở một góc tối bên trong, không ngừngtruyền đến âm thanh giặt quần áo sàn sạt, thân thể gầy yếu, ngón taykhông ngừng xoa nắn quần áo, rốt cuộc nàng đã giặt xong bộ quần áo cuốicùng, đứng lên, thân mình loạng choạng một chút, nàng dùng bàn tay vìngâm trong nước lâu mà trắng bệch nhẹ nhàng che cái trán lại, ngón taykhẽ nhếch, cảm giác đau đớn lập tức len lỏi vào
“Ân…..” Nàng hừ nhẹ một tiếng, mi nhăn lại, cúi đầu nhìn lại tay mình, ngón tay trơn bóng trước kia, lúc này mọi chỗ đều là vết thương, có nơi còn bịnổi bọt nước sưng đỏ lên. Vết thương mới cũ đầy nhóc, làm nàng không dám cử động, vừa động một chút là đau đớn toàn thân. Vết thương này đã bịthật lâu, không biết khi nào mới có thể tốt lên một chút
Cắn răn,nàng cúi xuống, đem quần áo trong bồn thủy ôm lấy, xoay người, tay đauxót như đứt ruột, mỗi khi ngón tay cùng quần áo chạm vào, thân thể củanàng liền run run một chút, môi bị cắn mạnh hiển thị một loạt dấu răngthật sâu, sắc môi cũng trắng bệch lên rất nhiều, làm cho vẻ tái nhợt mệt mỏi càng hiển thị rõ ràng hơn. Nàng bắt đầu đem quần áo phơi lên thanhgỗ
Lúc này, một vòng trăng tròn dâng lên, ánh trăng đạm như nướcchiếu xuống, chiếu vào khuôn mặt của nàng, bóng dáng phiêu linh, vạt áotung bay theo gió, lại hiển thị vài phần yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057166/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.