Hắn hiện tại không biết vì sao không dám quay đầu, sợ nhìn thấy…..sợnhìn thấy cái gì? Nước mắt của nàng…..Hay là máu của nàng……Nàng có thểhay không….Tự tử……Hai chữ này, hắn không dám nghĩ, sau đó, hắn bỗngnhiên quăng đi ý nghĩ đó, sẽ không, sự quật cường của nữ nhân này hắnhiểu hơn ai hết, nàng sao có thể tự tử được?
Hắn không rõ bản thân mình đến tột cùng là làm sao vậy. Lần đầu tiên, hắn tự hỏi chính mình,hắn hận nàng có thật sự nặng đến như vậy không, đột nhiên, hắn đá văngcảm xúc không nên có này
Đối với nàng, không được mềm lòng
Vân Tâm Nhược, hết thảy đều là ngươi phải chịu
Chớ có trách ta, muốn trách thì trách chính ngươi, không nên phá hư Thiển Y của ta, không nên…
Nhưng là, hắn vẫn nhịn không được muốn quay đầu xem, khi hắn chậm rãi xoayngười, trong nháy mắt, hắn có cảm giác….Hô hấp của hắn…không còn….Tâm,trầm xuống một chút..
Hắn nhìn thấy gì……..
Hắn nhìn thấy hình ảnh mà cả đời này hắn cũng không quên được
Vân Tâm Nhược đang quỳ trên mặt đất, hai tay nâng lên cái bánh bao đã bịchà đạp tới cực bẩn kia, lệ không ngừng rơi xuống, không tiếng động,không nói gì…..Nàng vươn ngón tay trắng như tuyết, đầu ngón tay cẩn thẩn bóc ra dơ bẩn trên bánh bao, dưới đất lập tức có thêm rất nhiều mảnhmụn, hòa cùng gỗ vụn dưới đất, càng trộn lẫn nhiều bi ai…..
Đếnlúc bánh bao hoàn toàn sạch sẽ, nàng lấy tay xé lấy một miếng, bỏ vàomiệng, trong miệng chua xót, nàng nhẹ nhàng nhấm nuốt, sau đó dùng lựcnuốt xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057157/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.