Đại phu đi rồi, hắn đành phải gọi Tiểu Tức tới, đem bình dược giaocho nàng, sau đó đi ra ngoài, lúc gần đi, còn quay đầu nhìn thoáng qua.Lắc đầu, có một số việc, hắn phải cùng Tướng quân nói rõ ràng……
Tiểu Tức cầm bình dược. Nhìn thân thể dính đầy máu của Vân Tâm Nhược, che miệng lại, nước mắt không ngừng rơi xuống
Nàng ta….
Sao có thể chịu được vết thương nặng đến như vậy…….
Nhịn nước mắt xuống, một bên cởi quần áo Vân Tâm Nhược ra, cẩn thận chà lauthân thể cho sạch sẽ, nhẹ nhàng bôi thuốc lên miệng vết thương, từ đầutới cuối, nước mắt của Tiểu Tức không ngừng rơi, một bên bôi thuốc, mộtbên dùng ống tay áo lau lệ, sợ nước mắt của mình rớt xuống miệng vếtthương của Vân Tâm Nhược, sẽ làm đau nàng. Nhưng Vân Tâm Nhược vẫn không hề có biểu hiện sắp tỉnh lại……
Hạ Chi tìm được Lê Hân ở thưphòng, lúc này Lê Hân đang ngồi trên ghế, gương mặt luôn anh tuấn tà mịlúc này lại có chút tịch mịch, hai mắt tràn ngập tội lỗi, thân thể imlặng không nhúc nhích, giống như một món đồ vật không có sinh mệnh
“Tướng quân!” Hạ Chi hành lễ
Lê Hân ngẩn người, ngữ khí khàn khàn, không thể hiện âm sắc gì
“Nàng ta….không sao chứ?”
Chỉ nói một câu như vậy, tựa như đã rút hết chân khí của hắn, sắc mặt hắn so với Vân Tâm Nhược cũng không tốt hơn bao nhiêu
“Đại phu đã trị liệu, nói là……” dừng một chút, hắn nhìn về phía Lê Hân, ngữ khí có chút u ám “Sống hay chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057129/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.