Trở lại Hoa Nhiễm cung, Tiêu Thanh Hàn lần nữa ngồi trở lại trên chỗ ngồicủa mình, Thư Dao công chúa nhìn hắn trở lại, đôi mắt như hồ nước sángxẹt qua một chút kinh dị. Khi người khác còn chưa chú ý, trong nháy mắtlại trở về vẻ trong sáng.
“Cửu đệ, đệ mới đi đâu vậy?” Tiêu CẩnDu nói nhẹ bên tại Tiêu Thanh Hàn. Mới không chú ý một tí mà cửu đệ chạy mất không thấy đâu, hại hắn chỉ có thể đơn độc đối diện với ả công chúa quái đảng này.
“Không có đi nơi nào, chẳng qua là đi ra ngoàidạo một lúc” , thanh âm Tiêu Thanh Hàn bình tĩnh lạnh lùng truyền tớitai Tiêu Cẩn Du, Tiêu Cẩn Du chau mày, có chút không tin.
“Hoàng huynh thấy vị Thư Dao công chúa này như thế nào?” Tiêu Thanh Hàn nhìn Tiêu Cẩn Du hỏi.
Tiêu Cẩn Du lắc đầu một cái, nói lên cảm giác của mình, “Nàng có chút cổquái. Mỗi lần liếc nhìn nàng một cái. Trẫm cứ có cảm giác như bị vật gìđó túm lấy cổ mình. Không thở nổi. . . . . .”
Tiêu Thanh Hàn thần sắc lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén nhìn về người ngồi đối diện, vòng tay Vân Long trên cổ tay phát ra ánh sáng như ban ngày. . . . . . ngón tay Thư Dao lập tức cứng đờ, vài bông hoa cài trên tóc tựa như mưa rơi trênbàn.
Cạn Ly Hoa, quả thật là Cạn Ly Hoa. . . . . . Tiêu Thanh hàn nhìn chằm chằm Thư Ngọc (tên công chúa),như muốn nhìn thấu nàng, tròng mắt u ám lúc này mặc dù không chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057059/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.