Nàng có chút cảmthấy thất bại , bá đạo của nàng, địa vị của nàng, kiêu ngạo của nàng,tất cả ở trước mặt nam nhân này, từ từ biến mất không thấy. Có cũng chỉlà trở thành một nữ nhân bình thường mới có nhu tình. Ở trước mặt hắn,nàng không phải là nàng, chỉ là một nữ nhân phiền não.
Bên trongphòng, chén thuốc bốc hơi nóng kia đã sớm lạnh thấu, màn vây màu xanhnhạt bị gió thổi loạn xuyên thấu qua cửa , tóc nam tử cũng hơi bay lên.
Trong không khí, cảm giác băng lạnh đè nén lưu động.
“Nếu như ngươi không đồng ý, nàng ta xảy ra chuyện gì, ta không dám bảođảm.” Mạc Trân nhẹ nhàng nói, nàng biết, nếu thật sự không nói chuyện,nàng sợ nhịp tim của mình sẽ phải ngưng, nam nhân này, làm sao sẽ làmcho người ta cảm thấy bị áp bách lớn như vậy .
Hắn không nói một lờiđứng ở nơi đó , tựu như ngọn núi lớn đè xuống, không ngừng hướng đếngần. . Càng gần, thì càng bất an, càng hốt hoảng. . . . . .
Nửa ngày, Tiêu Thanh Hàn như ngọc, tâm tình không có chút phập phồng nào,ngay cả con ngươi trong suốt, cũng không có nửa điểm sắc khí, thanh đạmnhư mưa, lạnh nhạt như thu.
Mạc Ttrân nghiến răng, khôngchút nào đoán được nam tử trước mặt nghĩ gì, nữ nhân kia mặc dù để chonàng ghen tỵ phát điên, nhưng là nàng có thể cảm giác được. Nam nhân này hết sức coi trọng nàng ta. Cho nên, nhất định sẽ không giận nàng vớikhông để ý, nhưng lúc này, nàng đem lời đều nói rõ ràng như vậy ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057006/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.