Nam tử đứng trên tếđàn thật cao, đôi tay chắp sau lưng, tròng mắt đóng chặt, bạch y yênlặng rủ xuống chân, khóe miệng có nhàn nhạt tia máu, cũng không ảnhhưởng đến khí chất tôn quý vốn có của hắn.
Đêm tan trời rạng, ánh sáng màu vàng đem toàn thân nam tử vây lấy, lúc này nam tử tựa như thần tiên đứng trong ánh mặt trời, trước mắt giống như một bức tranh đẹp đẽ. . . . . .
Như từ trong hư vô đi tới, biến mất về phía chân trời, tầng mây bất chợt lên xuống, mới vừa rồi bầu trời còn trong xanh từ từthay đổi thành âm u. Mặt trời bị tầng mây dầy cộm nặng nề che phủ. Màtầng mây kia càng lúc càng to dần, chỉ chốc lát mặt trời hoàn toàn bịgiấu trong mây.
Ánh sáng không còn tồn tại.
Gió thổi tới,vạt áo nam tử nâng lên, giống như hoa sen nở, từng tầng một tung bay,tóc cũng phấp phới. . . . . . Từ xa nhìn lại, như thần tiên hạ phàm, nửa thật nửa ảo, tựa như sắp cưỡi mây về trời.
khí trời lúc này mưa gió muốn tới. . . . . .
bên trong sơn động âm u và im lặng, ánh sáng dầy xuyên thủng vô, trên đấtcó một tầng cỏ khô, trên mặt cỏ có một thiếu nữ đang nằm, sắc mặt thiếunữ tái nhợt, mày nhíu lại, tiếng hô hấp chậm rãi truyền đến, lúc này,lông mi nàng khẽ nhúc nhích, mí mắt nặng nề khiến nàng mở mắt có chútkhó khăn.
trước mắt có ánh sáng, chớp chớp lông mi, thiếu nữ mới từ từ mở hai mắt ra. . Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3056999/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.