Mạc Trân nghe đến đó, cả người run bần bật.
"Ta không hiểu ngươi nói cái gì?" Nàng nói dối.
Tiêu Thanh Hàn lãnh lùng, môi khẽ động.
"Thánh ẩn, Lang Vương."
Mạc Trân giật mình, hắn thế nhưng biết hết rồi.
Thì ra hắn vì nàng ta mà chém nàng nhiều đao, chính là vì nữ nhân kia ư, nàng kém nàng ta chỗ nào?
Nàng không cam lòng. . . . . .
Được, Tiêu Thanh Hàn, coi như ngươi lợi hại.
"Ngươi, không nên động vào nàng." Giọng nói trong trẻo lạnh lùng vẫn như cũtruyền vào hai lỗ tai Mạc Trân, cặp mắt Mạc Trân đột nhiên mang theo tia máu, hung hăng nhìn về phía Tiêu Thanh Hàn,
"Ta chính là độngvào nàng, vậy thì thế nào?" hắn lại vô tình như thế, cũng đừng tráchnàng."Nàng ta đã bị ta ném tới thánh ẩn, Lang Vương hung ác vô cùng,chắc chắn đem xương gặm cũng chẳng còn. Cổ của nàng ta sẽ bị Lang Vươngmột miệng cắn đứt, sau đó từng miếng từng miếng bị Lang Vương nuốt sốngđi."
Nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Thanh Hàn đanh lại, đột nhiên Mạc Trân có cảm giác vui vẻ của sự trả thù , "Ha ha. . . . . ." Nàng cười lớn,vết máu trên người run run, "Đau lòng đi, khổ sở đi. Ta lấy không được,người khác cũng đừng mộng tưởng có được."
Mạc Trân cười lớn, cười điên cuồng, toàn thân không ngừng lay động.
Nhìn Mạc Trân như kẻ điên! sắc mặt Tiêu Thanh Hàn trầm tĩnh, không nhìn rabuồn hay vui, chẳng qua là hai tròng mắt từ từ hiện lên một tầng sươngtrong sạch. Người nào hiểu về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3056997/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.