Lúc này, hắn mở mắt ra, không ngờ là trong mắt không còn tức giận, chỉ có lạnh lùng, lạnh như băng, giờ phút này, toàn thân hắn tràn ngập sát khí, loại sát khí này khiến thân thể Vân Tâm Nhược không ngừng run rẩy, chủy thủ trong tay bị Vân Thiển Y nhét vào lúc trước rơi xuống đất.
‘keng’ một tiếng, như dây đàn bị đứt làm lòng mọi người chấn động theo.
Chủy thủ rơi xuống đất, bị nam tử nhặt lên.
Hắn giương môi cười lạnh, nụ cười không đạt tới đáy mắt, chủy thủ trong lòng bàn tay hắn chỉ như một món đồ chơi nho nhỏ, không ngừng xoay xoay, ánh sáng không ngừng thoáng qua mắt hắn.
Hắn lúc này không phải là Lê Hân, mà là Huyền Vũ Đại Tướng Quân lãnh khốc vô tình.
“Sợ sao?” Đột nhiên hắn đem chủy thủ đặt trước ngực Vân Tâm Nhược, chỉ cần nhẹ nhàng ấn xuống thì con dao sắc bén này sẽ đâm thủng trái tim nàng.
“Sợ sao?” Hắn hỏi một câu nữa, chủy thủ từ từ tiến lại gần, nàng có thể cảm thấy lưỡi đao nhọn như có như không đâm vào lồng ngực nàng, mang đến một hồi sát khí lạnh như băng.
“Như thế nào, sợ sao? Ngươi dùng nó để giết Thiển Y thì làm sao lại biết sợ cơ chứ.” Môi mỏng khạc ra những lời tuyệt tình.
Vân Tâm Nhược nhìn chủy thủ trước ngực, không dám nhúc nhích, không phải là nàng chưa từng chết, cũng không phải là chưa từng tìm được đường sống trong chỗ chết. Chẳng qua bây giờ nàng không muốn chết, tối thiểu không phải là chết trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784518/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.