Thật may là trong số những người đó không có mình. Có lẽ là quốc sư biết sự bất đắc dĩ của hắn, cho nên quốc sư không trách mình.
Bởi vì hắn là Thanh Hàn quốc sư Thiên Trạch, đồng thời cũng là trăm năm khắc tinh.
Hai người một trước một sau đi tới một tiểu viện bên trong Lưu Đinh Lâu, lúc này hai người kia đang bị nhốt ở đây, ngoài cửa có mấy tên thị vệ canh gác, chứng kiến thấy hai người, nhất là mái tóc bạch kim của Tiêu Thanh Hàn, toàn bộ mất hồn. Giống như không thể chấp nhận sự thật này.
Thanh Hàn quốc sư đầu bạc trong vòng một đêm đã sớm truyền khắp hoàng cung, bọn họ cũng có nghe thấy, nhưng nghe đi nghe lại vẫn tuyệt đối không tin tưởng.
Một đầu tóc trắng kia cùng màu với bạch y hắn mặc, trong trẻo thanh cao mang theo vài phần lạnh lùng, đập vào mắt như một mảnh tuyết.
Tiêu Thanh lạnh lẽo nhìn mấy người, khiến toàn bộ bọn họ cúi đầu xuống, ánh mắt của quốc sư, thật sự rất lạnh lùng.
Thị vệ canh cửa vội vàng né sang hai bên, không dám nhìn cặp mắt lạnh lùng kia, nhanh chóng đẩy cửa ra.
Tiêu Thanh Hàn đi vào, Minh Phong mặc áo xám đi theo ở đằng sau. Càng làm cho tất cả kinh ngạc. Trời sắp đổ mưa máu rồi ư, mặt trời mọc từ hướng tây sao, quốc sư đầu bạc, mà Hồng Y Tu La từ trước đến giờ đều mặc áo đỏ, nay lại thay áo xám. Phủ Quốc sư càng ngày càng kỳ quái. Cũng càng ngày càng khiến mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784481/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.