Bắt đầu từ đâu thì kết thúc từ đấy.
sau khi Tiêu Thanh Hàn đi, nam tử nằm trên giường mở ra tròng mắt đen hiện đầy tia máu, con ngươi ảm đạm không có ánh sáng, gió từ cửa sổ thổi vào, thổi mạn giường, thoảng qua một chút thê lương buồn bã.
Đêm, yên tĩnh bình yên, tháng, ánh trăng chiếu sáng, đem cả thế giới bao phủ. Bậc thang chỗ cửa dính đầy cánh hoa không tên bị gió thổi tới, gió cuốn theo bụi bặm và hoa lá, thoảng qua ánh đèn sáng rực, những chiếc đèn nối nhau chạy thẳng về phía chân trời, trên trời nhiều sao lấp lánh thì dưới mặt đất, ánh đèn lấp lánh như sao.
Toàn bộ thế giới hoàn toàn yên tĩnh, không tiếng động. Đèn trong cung đình phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, trên đất, ánh sáng như ban ngày. Hoàng cung Thiên Trạch, chưa bao giờ có im lặng như thế.
Trong cung đình, vẫn trang trí như cũ, vẫn cột rồng vàng óng, vẫn gốm sứ xanh thậm chí con người vẫn như cũ, vẫn là ba tuyệt mỹ nam tử đó, chẳng qua là bây giờ lại thay đổi quá nhiều. Xa lạ, giống như vừa kết thúc một kiếp luân hồi.
Trước bàn gỗ, ba gã nam tử ngồi đấy, mỗi người một tầm mắt, nhìn hướng khác nhau, Tiêu Cẩn Du nhìn ly trà trong tay, trà đã sớm lạnh thấu, không còn hương thơm.
Hai tròng mắt Tiêu Thanh Hàn khép hờ, tay gõ mặt bàn, ngón tay trắng noãn, trắng như ngà voi, vài sợi tóc bạc rơi bên cạnh bàn, cùng trắng như bạch y của hắn, không thấy nửa điểm bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784477/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.