“Hoàng thượng, Thanh Hàn biết tất cả, hắn sẽ không trách hoàng thượng.” Vân Tâm Nhược nhìn thấy mắt hắn lóe lên, khuyên nhủ. Dĩ nhiên lấy sự hiểu biết của nàng đối với Tiêu Thanh Hàn, nàng nói là thật. Thanh Hàn là nam tử cơ trí, sống chết của thiên hạ trong tay hắn, sau chuyện nàng rơi xuống Hạ tình nhai đó, biết tất cả từ Minh Phong, khi đó, ma khí của Thanh Hàn nặng như vậy, hắn trả thù mọi người, lại lựa chọn hoàng đế để đối phó đại quân Thư Tuấn, hắn đem toàn bộ oán hận đổ lên nước khác, đối với Thiên Trạch hoàng triều, thật ra thì hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện tổn thương, chỉ vì hắn đối với ca ca, cũng chính là đương kim hoàng đế, sẽ không trả thù.
Tiêu Thanh Hàn cực kì kính trọng và yêu mến vị huynh trưởng này.
“Có phải vậy không?” Tiêu Cẩn Du khẽ chớp mắt, hoa đào bay tán loạn, bi thương trong mắt bỗng chốc tan thành mây khói. Nói như vậy, đệ đệ thật sự là không hận hắn, cũng không trách hắn. Phải biết rằng mấy ngày nay hắn rất khổ sở, quả thật cũng sắp bị tình trạng này ép đến điên.
“Đúng vậy!” Vân Tâm Nhược gật đầu, đáy lòng cũng đang thầm nghĩ, không phải nói hoàng đế đều là kẻ vui giận không hiện ra vẻ mặt sao, nhưng vị hoàng đế này hoàn toàn ngược lại, có lúc còn giống một đứa trẻ. Thanh Hàn a Thanh Hàn, bên cạnh của ngươi thật có lắm người kỳ kỳ quái quái.
“Đúng rồi.” Tiêu Cẩn Du nghiêng đầu, “Cửu đệ muội đừng kêu trẫm là hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784327/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.