Bởi vì,hắn cảm nhận được một ánh mắt quen thuộc như có thể xuyên thấulinh hồn đang nhìn về phía này,hắn khẩn trương quay đầu,nhì đến ánh mắtthanh tú kia,hắn đột nhiên biến sắc…
Tiểu Nhược,Hắn làm sao có thể quên Tiểu Nhược.Tay hắn suy sụp buông xuống,muốn rút về lại bịĐỗ Thiên Lan nắm chặt,bị nàng nắm chặt,muốn buông cũng không thể.
“Lôi ca ca,ngươi là Hoàng đế Nhan quốc?”.Vân Tâm Nhược ánh mắt bình tĩnhnhìn về phía hắn.Trong tròng mắt trong suốt ấy là ba đào mãnh liệt,Hoàng thượng,Hoàng hậu,hoàng tử,Thái y,cho ngu ngốc,nàng cũng biết những cáinày đại biểu cái gì?Lôi ca ca dĩ nhiên là hoàng đế một quốc gia.
“Tiểu Nhược,ta là Nhan quốc hoàng đế.mà Thiên Lan là Hoàng hậu của ta”,LôiLiệt chua sót mở miệng,hắn không muốn lừa dối nàng,lại không biết phỉanói với nàng thế nào?Nói chính mình hiện tại là Hoàng đế,còn Thiên Lanlà Hoàng hậu,còn có đứa nhỏ.Điều này làm cho hắn làm sao có thể ởmiệng.Mà hiện tại nàng đã biết hết tất cả,Thiên Lan,còn có đứa nhỏ.
Hắn làm sao còn có tư cách yêu cầu nàng về bên hắn.Chính là,hắn luyến tiếca!Tiểu Nhược,còn quan trọng hơn tính mạng của hắn,so với bất cứ cái gìcòn quan trọng hơn.
Nàng đang ở Nhan quốc,cách xa ThiênTrạch ngàn dặm,nàng nhếch môi,thản nhiên mở miệng, “Lôi ca ca,đưa ta trở về Thiên Trạch”.
“Không được”.Lôi liệt lạnh giọng cựtuyệt,hắn tuyệt đối sẽ không cho nàng trở về,nếu thả nàng,tâm hắn liềntrống roongx,không gì có thể bù đắp được,hắn khó khăn lắm mới nhớ lạinàng,tìm lạ được nàng,như thế nào có thể để mất đi.Như vậy khiến hắnchết thì có gì khác nhau.
“Lôi ca ca,làm người không thểquá tham lam,ngươi đã Đỗ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784260/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.