“Ở đây đã có chuyện gì xảy ra vậy?” Một giọng nói to như sấm truyền tới,mặt Đỗ Thiên Lan tái lại, nàng bị dọa khiến chân như nhũn ra, con sóikia thế nhưng trực tiếp cắn chết một người sống, mùi máu tươi khôngngừng truyền vào hơi thở của nàng khiến nàng chỉ cảm thấy mấy lần muốnnôn.
“Lôi ca, Lôi ca,….” Đỗ Thiên Lan quay đầu nhìn về phía hắn,nam tử đi vào cửa nhìn thấy tất cả mọi chuyện, toàn thân tức giận khôngthể kiềm chế. Tiểu Nhược, tại sao cả người Tiểu Nhược toàn là máu, sắcmặt hắn thay đổi, máu toàn thân như tăng vọt đến trái tim. Hắn vội vàngtiến lên, nhưng khi nhìn thấy những người bên cạnh nàng, bước chân liềndừng lại, bên cạnh nàng có Viêm Huyên, còn có Minh Phong, còn có mộtngười nam tử áo trắng, tóc trắng, chỉ cần liếc nhìn một cái liền cả đờikhông thể quên.
“Tiêu Thanh Hàn….” Hắn nghiến răng nghiến lợinói, đối với Tiêu Thanh Hàn hắn chỉ còn có hận thù, chính hắn là ngườiđã cướp đi Tiểu Nhược của hắn.
Tiêu Thanh hàn đứng dậy, trên áotrắng thanh tuyệt lây dính vết máu, đó là máu của vân Tâm Nhược, cũng là của đứa nhỏ của hắn, ánh sáng đỏ trong mắt hắn không ngừng chớp động,ma khí đầy hai mắt, “Là ngươi bắt nàng tới đây?”. Giọng nói hắn cựclạnh, như là hàn băng vạn năm.
“Là ta”. Lôi Liệt cắn răng, ngoanđộc nói, “Nàng vốn chính là của ta, là tại ngươi, là ngươi cướp nàng đi, nàng là Tiểu nhược của ta, vốn dĩ không phải của ngươi.”
“Thì ra là ngươi?” hắn nhìn về phía Lôi Liệt lạnh như băng, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784235/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.