Bên đường, một đámngười cùng xúm lại, bên trong không ngừng truyền đến những tiếng mắngchửi, cùng tiếng rên nhẹ đau đớn. Một đứa bé trai ngồi dưới đất, trênmặt trên người khắp nơi là vết thương, hắn ôm thân thể đang run run củamình, ánh mắt tràn đầy cừu hận nhìn người trước mặt.
“Làm saovậy, không phục sao, đụng phải bản công tử, còn muốn chạy?” Một nam tửtai to mặt lớn, tự cho mình là tiêu sái cầm quạt phe phẩy, chỉ vào đứanhỏ đang bị đánh thương tích đầy mình nói.
Nhiều người đan đứngbên cạnh chỉ chỉ nói nói, cảm thấy lo lắng cho đứa nhỏ này. Rõ ràng làchỉ đụng một chút, lại bị vây đánh như vậy, thật là không có tính người, nhưng bọn họ chỉ dám giận mà không dám nói gì.
Nam tử béo này,kiêu ngạo vì phụ thân làm quan trong triều, hơn nữa tỷ tỷ còn là Quý phi được Hoàng thượng sủng ái nhất, người bên ngoài không thể đắc tội. Tụcngữ nói, dân không cùng quan đấu, huống chi, bọn họ cũng đấu không lại,cho nên, ngoại trừ đồng tình với đứa nhỏ, bọn họ, không thể làm đượcđiều gì.
“Đánh tiếp cho bản công tử.”
Mấy người hầu bêncạnh nghe lệnh tiếp tục đánh, đứa nhỏ cắn răng chịu đựng đau đớn trênngười mình, miệng không kêu một tiếng, hắn thề, nếu hắn không chết, hắnnhất định sẽ tìm bọn họ báo thù, sẽ trả lại cho bọn họ những gì mà hắnphải chịu đựng ngày hôm nay. Sự hận ý trong mắt kia, làm cho thân thểcủa nam nhân béo kia nhịn không được run run một chút, khó chịu như bịmột con rắn đọc cắn một phát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784204/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.