“Hoàng thượng tới, ta dẫn ngươi đi gặp hắn.” Minh phong thấy bóng áo vàng xuất hiện, quay đầu nói với Vân Tâm Nhược, chẳng qua là trong mắt
khó nén lo lắng.
Tiêu cẩn du ngồi ở trong phòng cách vách, hắn nhìn mặt tường màu trắng, thở dài không thôi.
Cửu đệ sẽ tỉnh, không lâu nữa cũng sắp có chuyện vui rồi.
Một thị vệ đột nhiên xuất hiện, ghé vào lỗ tai hắn nói một gì đó.
Ngay lập tức trên mặt hắn tràn đầy nguy hiểm, hắn cười một tiếng, mang theo tàn khốc, quay người ngồi xuống.
Vân Tâm Nhược đi vào cửa.
Bên trong phòng, một nam tử mặc cẩm y màu vàng ngồi trước ghế, hắn
chính là ca ca thanh hàn , đương kim hoàng đế Tiêu cẩn du. Cũng là
người chia rẻ nàng và thanh hàn.
Tiêu cẩn du mắt lạnh nhìn cô gái càng đi càng gần, khuôn mặt thanh
tú ngũ quan, thân thể gầy gòm không mấy lượng thịt, không biết ánh mắt
cửu đệ để đâu mới có thể yêu nàng. Quả thật không xứng với đệ ấy, về
phần vân thiển y, ngoài là chủ nhân phách Nguyệt, thì khuôn mặt mới xứng với thanh hàn. Nhưng là, nàng, Vân Tâm Nhược, tuyệt đối không được.
“Lớn mật, thấy trẫm cư nhiên không hành lễ.” Tiêu cẩn du vỗ bàn một
cái, hừ lạnh một tiếng, đầu tiên là uy nghiêm, ánh mắt như băng như đao.
Vân Tâm Nhược nhìn hắn, không chút sợ hãi, không nịnh nọt.
“Ngươi thạt lớn mật.” Nếu không phải là nể tình mình từng nay đã đáp ứng không giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784197/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.