Chương trước
Chương sau
Dưỡng Long Điện được trang trí rất quý phái có đôi nét giống với kiến trúc cung đình thời xưa nơi hắn từng ở, khắp nơi được chạm trổ đủ loại hình thù của các loại long tộc khác nhau.
Những người nơi đây đều thờ phụng long tộc, gần như xem nó trở thành tín ngưỡng của bản thân mình, đi đâu cũng thấy đủ các loại hình ảnh về long tộc.
Đám người Vương Minh được Đại Trưởng Lão của Dưỡng Long Điện đến đón tiếp, tuy thái độ của đối phương lễ độ có thừa nhưng mọi thứ lại khiến đám người điện chủ không được thoải mái.
Hai người bọn họ ít nhiều cũng là điện chủ của Vạn Thú Tông vậy nên cho dù không được tông chủ Dưỡng Long Điện tiếp đón thì ít nhất cũng phải được người có địa vị tương tự tiếp đón chứ, đằng này lại chỉ là một vị trưởng lão, cho dù là Đại Trưởng Lão cũng không được, rõ ràng Dưỡng Long Điện đang muốn đánh đòn phủ đầu hạ uy tín của bọn họ xuống.
Đám người Vương Minh được đưa đến một tòa biệt phủ khá cũ kỹ, tuy mọi thứ vẫn coi như là đầy đủ thế nhưng lại hoàn toàn không phù hợp với thân phận của bọn họ một chút nào cả, nếu như chấp nhận vào ở nơi đây nhẹ thì mặt mũi bọn họ bị hao tổn, nặng hơn thì ảnh hưởng đến thanh danh của Vạn Thú Tông.
"Mong quý vị Vạn Thú Tông thông cảm lần này mọi người đến trễ quá nên các phòng khác đều có người ở hết rồi, mọi người chịu khó ở tạm nơi này được, nếu có yêu cầu gì cứ nói với tại hạ, chúng ta sẽ cố gắng đáp ứng trong khả năng của mình"
Mọi việc đã đến nước này thì ngay cả Kim điện chủ cũng không chịu được sự vũ nhục của đối phương, đang định nổi bão thì Vương Minh ngăn hắn lại.
"Cảm ơn Đại Trưởng Lão, tạm thời chúng ta không có yêu cầu gì thêm" Vương Minh quay sang vị Đại Trưởng Lão nói.
Ánh mắt Đại Trưởng Lão lóe lên bắt đầu chăm chú đánh giá Vương Minh, chỉ một vị đệ tử lại dám chen ngang lời một vị điện chủ mà đối phương lại không nói gì, chỉ một điểm này nói lên rất nhiều thứ.
"Vậy thì tại hạ xin được cáo lui" Đại Trưởng Lão mỉm cười đáp lễ sau đó rời đi, hắn cần phải báo cáo Tông chủ về việc lần này để ông ấy có biện pháp xử lý.
Đám người Vạn Thú Tông hậm hực kéo nhau tiến vào khu biệt viện cũ kỹ, nhìn mặt Hoàng điện chủ không cần đoán cũng biết được hắn ta đang suy nghĩ cái gì.
Kim Hải đưa tay kiềm chế Hoàng điện chủ lại rồi quay sang Vương Minh nói với giọng nghiêm khắc: "Vương Minh ngươi có biết mình vừa làm gì không, ngươi có hiểu hậu quả của việc mình vừa làm không"
Ngay cả đám người Văn Thanh Thư cũng tỏ ra khó hiểu với cách làm của Vương Minh, nếu hắn không có câu trả lời hợp lý thì coi như uy vọng hắn tích lũy bao lâu nay coi như quét rác.
"Mọi người cứ bình tĩnh nghe ta nói, sự việc hôm nay mọi người cũng thấy là đối phương đang tìm cách hạ mã uy chúng ta, thế nhưng nếu như bây giờ đứng trước cửa cãi nhau thì khác gì rơi vào trong bẫy của bọn họ.
Mọi người nghĩ thử xem đây không chỉ là bọn họ muốn thăm dò thái độ của chúng ta mà còn muốn làm chúng ta xấu mặt, nếu bây giờ để các vị điện chủ đứng cãi nhau với một vị trưởng lão Dưỡng Long Điện thì khác gì hạ thấp uy tín của bọn họ, còn nếu như chúng ta xen vào thì kiểu gì cũng bị nói là không biết tôn ti trật tự."
"Thế nhưng chẳng lẽ chúng ta chịu ở một nơi tồi tàn như thế này, xin lỗi chứ ở Vạn Thú Tông thì những nơi như thế này thì ngay cả nội môn đệ tử cũng không thèm ở" Hoàng điện chủ có vẻ đã nguôi giận, hắn coi như tạm chấp nhận lời giải thích của Vương Minh.
"Đương nhiên chúng ta không thể ở lại chỗ này được rồi, không nói đến thân phận của hai vị điện chủ ngay cả chúng ta cũng không thèm ở nơi như thế này, thế nhưng đã làm thì phải làm lớn, phải cho tất cả mọi người thấy thái độ và khí phái của chúng ta." Vương Minh nở nụ cười thần bí nói.
Sau đó đám người bắt đầu lên kế hoạch trả thù Dưỡng Long Điện, theo như Vương Minh nói lần này không lật cái chỗ này lên thì thật sự có lỗi với sự tiếp đãi "nồng nhiệt" của Dưỡng Long Điện.
Đại Trưởng Lão sau khi rời đi liền chạy đến gặp tông chủ để báo cáo về sự việc vừa rồi, Tông chủ Dưỡng Long Điện là một người đàn ông trung niên dáng người cao lớn, khuôn mặt lạnh tanh không một chút cảm xúc, trên người ông ta khoác một chiếc áo báo được làm từ vảy rồng, dưới ánh nắng bọn chúng tỏa ra ánh sáng lấp lảnh đủ mọi màu sắc.
Sau khi nghe Đại Trưởng Lão thuật lại mọi việc hắn ta nhíu nhíu mày, nếu như đám người Vạn Thú Tông tỏ thái độ bức xúc rồi xảy ra tranh chấp thì hắn đã chuẩn bị sẵn kịch hay về sau cho bọn họ.
Thế nhưng bọn họ quyết định bỏ qua khiến hắn cảm giác khó chịu cứ như đánh vào bịch bông vậy, những thứ hắn chuẩn bị từ trước đành phải vứt đi.
Trong lúc hai người đang bàn luận thì bỗng nhiên từ đằng xa một tiếng động khổng lồ khiến Dưỡng Long Điện rung chuyển, tiếng la ó vang lên khắp nơi, tưởng chừng như đại họa đang giáng lâm vậy.
Ngay lập tức Tông chủ Dưỡng Long điện chạy về phía phát ra động tĩnh, Đại Trưởng Lão cũng chạy theo thế nhưng được nửa đường thì đột nhiên cảm thấy là lạ vì nơi phát ra động tĩnh lại là chỗ ở hiện tại của đám người Vạn Thú Tông.
Khi đến nơi đã thấy người ta bu đông bu đỏ quanh một khoảng đất lớn, tim Đại Trưởng Lão như muốn rớt ra ngoài khi chứng kiến cảnh tượng này, chỉ vài phút trước thôi nơi đây là một tòa biệt viện lớn mà bây giờ mọi thứ đã biến mất.
Cả tòa biệt viện đã sập xuống khiến mặt đất nơi đây cũng lún xuống một khúc thế nhưng lại tuyệt nhiên không ảnh hưởng đến những kiến trúc xung quanh.
— QUẢNG CÁO —
Event
Từ vị trí vốn dĩ của tòa biệt viện mọc lên một cái lều lớn tràn ngập quý phái, trên đỉnh lều một lá cờ lớn in kí hiệu của Vạn Thú Tông đang bay phấp phới.
Mặt đất nơi đây cũng bị biến đổi, từ đó mọc lên một thảm cỏ xanh mượt cùng với một dòng suối uốn quanh, thậm chí còn mọc lên một cái cây lớn cùng với rất nhiều loại hoa thảo, từ bọn chúng tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.
Ở trước lều là một con cự viên rất lớn, cả người cơ bắp cuồn cuộn cho thấy lực lượng của nó không nhỏ chút nào cùng với khí tức cuồng bạo tỏa ra bốn phía.
Tiếp đến là một đầu Thanh Diệp Lộc khí tức đã xấp xỉ cấp 5 đồng thời trên người nó tỏa ra khí tức thảo mộc nồng đậm khiến người ngửi được đều cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Ngoài ra còn một đầu Thanh Sơn Yêu cùng một đầu Lam Thủy Tinh Linh, bọn chúng chính là nguyên nhân khiến địa hình nơi đây biến đổi như vậy.
Từ trong căn lều Kim điện chủ cùng Hoàng điện chủ bước ra, khuôn mặt của bọn họ ẩn hiện ý cười cho thấy bọn họ chắc đang hả hê lắm, lần này không chỉ lấy lại mặt mũi mà hẳn còn có thể nở mày nở mặt một phen.
Tông chủ Dưỡng Long Điện híp mắt nhìn khoảng đất trống, mảnh đất vuông vức in nguyên hình dạng kiến trúc của tòa biệt viện, đồng thời từ mọi thứ trước mắt cho thấy đối phương chỉ dùng một đòn đã đánh sập toàn bộ tòa biệt viện lớn.
Vậy mà đối phương có thể khống chế lực lượng không cho lan ra xung quanh từ đó có thể thấy được khả năng điều khiển lực lượng đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.
Rồi cả việc thay đổi địa hình nữa chứ, không phải loài linh thú nào cũng có khả năng này, từ đó có thể thấy được lốm đốm năng lực cùng tư chất đám linh thú của đối phương.
"Xin lỗi vì đã làm ảnh hưởng đến mọi người, chỉ là chúng ta thấy tòa biệt viện nơi đây có phần cũ kỹ quá nên quyết định đập đi xây lại ấy mà, tất cả phí tổn sẽ được Vạn Thú Tông chúng ta tài trợ nên mọi người không phải lo về việc đó.
Đám lão già chúng ta như thế nào cũng được nhưng mấy ngày nay dầm mưa dãi nắng khiến mấy đứa nhỏ có phần mệt mỏi vì thế hai chúng ta cũng không muốn bọn chúng phải chịu khổ nữa.
Mọi người thấy nơi đây thế nào, cái trướng bồng này là sản phẩm mới của Trương điện chủ chúng ta đấy, nếu không phải lần này có việc đi xa thì còn lâu chúng ta mới mượn được của hắn, mọi người không chê thì mới đến tham quan một vòng"
Kim điện chủ lớn giọng nói với mọi người xung quanh, Hoàng điện chủ đứng bên cạnh hồng quang đầy mặt, hắn ta chỉ thiếu cười lớn vào mặt đám nhãi con Dưỡng Long Điện vì cái tội muốn tính toán hắn nữa cơ.
Chuyến đi lần này thật sảng khoái khi mà lần đầu tiên hắn trải nghiệm cảm giác ở ngay trong địa bàn của đối phương giật sập nguyên một tòa biệt viện của bọn họ.
Sau lần này hắn lại có thêm chuyện để ba hoa với đám lão già ở nhà kia rồi quả thật là sảng khoái mà, vừa suy nghĩ hắn vừa nhìn sang Vương Minh, không hiểu sao thằng nhóc này càng nhìn càng thuận mắt.
Nếu không phải con trai của hắn ở đây có khi hắn nổi hứng lên muốn nhận Vương Minh làm nghĩa tử rồi, chỉ là không biết thằng nhóc có chịu không nữa, bọn họ cũng đã hết hy vọng việc làm sư phụ của hắn rồi, với tốc độ phát triển này thì chẳng mấy chốc bọn họ bị hắn vượt mặt.
Mọi người sau một hồi hỏi thăm nhau cũng hiểu chuyện gì xảy ra, khi biết Dưỡng Long Điện bày trò hạ mã uy Vạn Thú Tông cuối cùng để người ta phá sập cả một tòa biệt viện khiến bọn họ cảm thấy hả hê.
Cách làm người của Vạn Thú Tông từ trước đến nay đều rất hiền hòa vì thế được lòng của rất nhiều người, cho nên ít nhiều bọn họ cũng sẽ có thiên hướng nghiêng về bên đó hơn.
Còn Dưỡng Long Điện làm việc rất bá đạo, đặc biệt Lãnh gia làm vua một cõi nên không ít con cháu bọn họ làm những việc ác chỉ là không có ai dám đứng ra tố cáo hoặc chống lại bọn họ mà thôi.
Trong lúc mọi người đang xôn xao thì một toán lính bắt đầu tràn về phía này, người dẫn đầu lớn tiếng quát: "Tránh ra cho Kim Long Quân làm việc"
Sau khi mọi người tản ra hai bên thì thấy thủ lĩnh của đối phương bắt đầu xuất hiện, đối phương mặc một bộ giáp màu hoàng kim được chạm trổ tinh mĩ, cưỡi trên lưng một đầu Kim Long tiến về phía bên này
"Có chuyện gì vừa xảy ra, là ai đang gây rối" chỉ thấy một thanh niên đi cùng vị tướng quân bắt đầu lên tiếng hỏi.
"Cái máng lợn cũ kỹ của các ngươi bị sập chúng ta còn chưa đòi tiền bồi thường thì thôi còn dám đến đây la hét lung tung, có tin lão tử bẻ hết cái đám vảy bóng lộn của các ngươi xuống không." Hoàng điện chủ trợn mắt nhìn thanh niên kia quát lớn, hắn đã nhịn lâu lắm rồi, chẳng lẽ hổ không gầm bọn chúng còn tưởng là mèo bệnh hay sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.