Chương trước
Chương sau
Hôm sau thức dậy Vương Minh nhanh chóng kiểm tra lại công việc, sau đó một người hai thú ăn nhẹ rồi lên đường.
Hôm qua hắn nghe ngóng được ngày hôm nay trên Thiên Tinh Phong sẽ có trưởng lão giảng bài vì thế muốn đến xem thử như thế nào.
Mặc dù đã cố gắng đi sớm nhưng lúc đến nơi đã có rất nhiều người ở đây khiến cả quảng trường rộng lớn bỗng nhiên trở nên đông đúc cùng nhộn nhịp.
Ở phía trung tâm của quảng trường có một đài cao phía trên có một cái bồ đoàn lớn đây là vị trí ngồi của trưởng lão, phía dưới có từng hàng bồ đoàn nhỏ hơn rải kín cả quảng trường.
Vương Minh một bên ôm Ngân Nguyệt một bên yên lặng tìm một vị trí ngồi xuống.
Liếc mắt nhìn quanh Vương Minh chứng kiến rất nhiều loại linh thú khác nhau, nơi đây tập trung đa phần tinh thần hệ linh thú của toàn bộ Vạn Thú Tông vì thế cho dù tinh thần hệ linh thú khá hiếm gặp nhưng ở đây cũng có đủ các chủng loại cùng kiểu dáng.
Vận dụng Thiên Nhãn hắn bắt đầu thăm dò thông tin của đám linh thú nơi đây, ngoài tên gọi và chủng loại ra còn có cả cấp độ của bọn chúng.
Từ lúc tiếp xúc với Vạn Thú Bảo Giám thì Thiên Nhãn của Vương Minh lại bắt đầu có những thay đổi mới, lượng thông tin có thể dò xét được lại càng phong phú và chi tiết hơn.
Vương Minh phát hiện một điều là lượng kiến thức hắn học được càng nhiều thì công dụng của Thiên Nhãn càng thể hiện rõ ràng, mỗi lần vận dụng nó sẽ giúp hắn thu thập càng nhiều thông tin, vì vậy hắn có thể dung nạp và xử lý thông tin một cách hiệu quả nhất.
Cũng nhờ công dụng này mà Vương Minh có thể ghi nhớ được một lượng lớn thông tin trong Tàng Thư Các của Thiên Quỷ Tông cùng Tiềm Long Học Viện cũng như từ đó tạo ra công pháp cho chính bản thân mình.
Thế nhưng không phải thông tin nào cũng hữu dụng cả vì thế Vương Minh đang luyện tập nhiều hơn để có thể xử lý thông tin một cách nhanh nhất có thể.
Cũng từ khi phát hiện ra bí mật này mục tiêu của Vương Minh nhắm đến lần này là Tàng Thư Các của Vạn Thú Tông, thế nhưng để duyệt đọc sách trong đó bên cạnh tư cách xét duyệt còn phải tốn một lượng điểm cống hiến nhất định.
Vương Minh hiện tại là nội môn đệ tử vì thế mỗi tháng được 1000 điểm cống hiến nhưng số lượng đối với hắn chỉ là muối bỏ biển.
Ngoài ra có một số phương pháp khác để kiếm điểm cống hiến ví dụ như làm các nhiệm vụ tại Nhiệm Vụ Đường, giao đấu tại Lôi Đài hoặc mua bán trao đổi tài nguyên cùng đệ tử trong tông môn.
Cách đầu tiên thì khá hao phí thời gian vì thế Vương Minh tạm gác qua một bên, phương án thứ hai thì trước mắt hắn vẫn trong giai đoạn phát dục nên muốn đợi một thời gian mới tính đến.
Vì thế phương án thứ ba là mục tiêu mà Vương Minh dự tính đến khi có thể tận dụng được tối đa thời gian cùng công sức bỏ ra, ngoài ra có thể nhân tiện khai phá đan điền thế giới của bản thân.
— QUẢNG CÁO —
Đưa mắt nhìn quanh Vương Minh nhận thấy đa số linh thú nơi đây tư chất đều và đều ở tình trạng tốt chứng tỏ ngự thú sư của chúng đều nuôi dưỡng chúng chu đáo.
Trong số này Vương Minh chú ý đặc biệt đến một con linh thú có hình dạng giống như bướm thế nhưng đôi cánh sặc sỡ khiến nó giống như một cầu vồng nhỏ đang nhảy múa dưới ánh mặt trời.
Loài linh thú này có tên là Thất Thải Huyễn Điệp một dạng biến dị đặc biệt của Huyễn Linh Điệp, không chỉ sở hữu bề ngoài tuyệt đẹp thì nó còn có khả năng chế tạo huyễn cảnh rất mạnh, một khi đối thủ rơi vào huyễn cảnh của nó thì trừ khi có biện pháp đặc biệt thì khó có thể thoát ra được.
Tiếp đến là một con Thiên Huyễn Tử Hồ đây là một loài linh thú khá đặc biệt vì nó là một dạng tiến hóa từ Bách Biến Hồ Ly, loài linh thú này được một vị tiền bối của Vạn Thú Tông lai tạo mà thành, nó có loại gen khá đặc biệt có tính thích nghi rất cao.
Cũng vì thế nó rất được ưa chuộng bởi vì tùy theo sở thích của từng người mà có thể bồi dưỡng nó theo nhiều con đường khác nhau, với lại về ngoài khả ái của nó khiến cho biết bao thiếu nữ mê muội muốn sở hữu.
Trong lúc Vương Minh đang ngó nghiêng xung quanh thì hắn bỗng cảm thấy có người lại gần, đồng thời một giọng nói quen thuộc vang lên.
"Ngươi có biết tự tiện nhòm ngó người khác như vậy là bất lịch sự lắm không"
Vương Minh quay người lại, tưởng là ai hóa ra là tiểu cô nương Thanh Hà, có vẻ như nàng vẫn còn ấm ức trận thua hôm qua nên muốn đến chọc tức hắn đây mà.
Đúng là oan gia ngõ hẹp thế nhưng nếu cùng là đệ tử Tinh Thần Phong thì việc đụng phải nhau cũng là điều khó tránh khỏi.
Vương Minh cảm thấy đau đầu không biết giải quyết như thế nào thì bỗng nhiên nhìn thấy Thiên Phương sư tỷ từ đằng xa.
Có vẻ như nàng cảm nhận được có người đang nhìn mình nên nàng quay đầu về phía này, khi nhận ra Vương Minh nàng liền nở một nụ cười ngọt ngào rồi tiến lại gần.
"Vương sư đệ đấy à, ta biết thế nào ngươi cũng đến mà"
"Chào Phương sư tỷ không ngờ hôm nay lại được gặp sư tỷ ở đây ta tưởng như sư tỷ không cần tham gia những buổi như thế này chứ"
Vương Minh từ tốn đáp lễ Thiên Phương sư tỷ là một trong số ít người hắn quen biết tại đây vì vậy hắn không muốn thất lễ.
"Đúng là những buổi như thế này ta không cần phải đến thế nhưng hôm nay sư phụ ta giảng bài vì thế yêu cầu ta đến hỗ trợ, với lại ta cũng nhân tiện muốn quay về xem nàng cùng với các vị sư đệ sư muội dạo này như thế nào"
— QUẢNG CÁO —
Vương Minh ngạc nhiên không ngờ Phương sư tỷ cũng xuất thân từ Tinh Thần Phong, quả là trái đất tròn mà thảo nào nàng biết nhiều về nơi đây như thế.
"Phương sư tỷ ngươi quen hắn sao"
Hai người đang nói chuyện thì Thanh Hà chen vào, một bên ôm chặt lấy Thiên Phương sư tỷ một bên nhìn chằm chằm vào hắn.
"Thanh Hà sư muội đấy à, ngươi cũng quen Vương Minh sư đệ sao" Thiên Phương tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn Thanh Hà hỏi.
"Ta mới không thèm quen hắn, Phương sư tỷ không biết đâu hắn ta là người xấu dám ăn hiếp ta" Thanh Hà lắc đầu chỉ tay vào mặt Vương Minh tố cáo.
"Thế giữa hai ngươi xảy ra chuyện gì vậy" Thiên Phương nở nụ cười vuốt vuốt đầu Thanh Hà hỏi.
Được nước lấn tới thế là Thanh Hà tiểu nữ bắt đầu tố cáo hắn, Thiên Phương vừa nghe vừa đánh mắt sang Vương Minh.
Hắn cũng chỉ biết im lặng lắng nghe không tỏ thái độ gì cả, tuy Thanh Hà tỏ ra không thích hắn nhưng ít nhất vẫn không tìm cách thêm mắm dặm muối cho câu chuyện của mình chỉ là cố tỏ ý rằng mình mới là người bị hại còn Vương Minh hắn thì ức hiếp nàng.
"Ta còn tưởng là chuyện gì, Vương sư đệ mới gia nhập tông môn nên nhiều điều chưa biết cũng phải, chuyện này cả hai ngươi đều có lỗi không thể đổ hết cho hắn được chứ"
Nghe nàng kể xong Thiên Phương bắt đầu cười nhìn Thanh Hà từ tốn nói, ban đầu Thanh Hà không chịu nghe thế nhưng cãi không lại những lý lẽ của Thiên Phương đưa ra đành im lặng.
Thế nhưng hai người đều biết nàng vẫn chưa chịu phục hẳn chẳng qua chỉ cần nàng không còn xoắn xuýt chuyện này là được.
Vương Minh cùng Thiên Phương bắt đầu trò chuyện, ánh mắt nàng thỉnh thoảng vẫn liếc qua Ngân Nguyệt có vẻ như vẻ đẹp của nó không phải người con gái nào cũng bỏ qua được.
Thế nhưng Ngân Nguyệt không thích người khác chạm vào nó, từ trước đến nay cũng chỉ có Vương Minh và Nguyệt Cầm được sờ nó mà thôi còn những người khác nó đều tìm cách né tránh.
Hai người đang nói chuyện thì trên bầu trời một bóng đen khổng lồ bay vụt tới che khuất cả quảng trường, Vương Minh ngẩng đầu lên thì thấy đó là một con chim lớn toàn thân màu đen.
Tuy thể hình nó khá lớn nhưng trong lúc bay lại hoàn toàn không phát ra tiếng động nào, nếu không phải cái bóng của nó che khuất một khoảng không trên đầu Vương Minh thì hắn cũng không phát hiện được.
— QUẢNG CÁO —
Loáng một cái bóng đen trên đầu mọi người biến mất trên đài cao xuất hiện một bóng người, đấy là một thiếu phụ còn rất trẻ mặc áo bào màu màu đen của nội môn trưởng lão.
Tuy năm tháng đã để lại một vài dấu vết trên khuôn mặc của nàng thế nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể đoán được hồi trẻ nàng cũng là một mỹ nhân.
"Sư phụ ta tới rồi ta phải lên thỉnh an nàng, hẹn hai ngươi lần sau vậy"
Thiên Phương dứt lời liền quay người tiến lên đài cao, Vương Minh chỉ kịp chào theo một tiếng thì nàng đã khuất trong đám người.
Lúc này hắn mới sực nhớ ra là quên mất chưa kịp hỏi thăm về sư phụ của nàng, nhìn quanh thì hắn chỉ quen mỗi Thanh Hà thế nhưng với quan hệ của hai người thì còn lâu nàng mới chịu nói cho hắn.
Vương Minh ngồi xuống đợi buổi giảng bài bắt đầu, Thanh Hà tiểu nữ cũng không thèm đi chỗ khác mà đặt mông xuống ngồi ngay cạnh hắn.
Tuy không được tự nhiên nhưng hắn cũng không nói gì mà chỉ im lặng, còn cô nàng thì không phải là loại dễ an phận ngồi được một lúc bắt đầu thấy chán thế là bắt đầu quay qua hỏi chuyện Vương Minh.
"Này người mới ngươi mới gia nhập Vạn Thú Tông thế bản lãnh của ngươi học được ở đâu đấy, còn nữa linh thú của ngươi thuộc giống gì vậy trông giống Ngân Lang nhưng lại có nhiều chỗ rất đặc biệt ngươi kiếm được ở đâu vậy"
Một đống câu hỏi dồn dập khiến hắn nhức hết cả đầu, đúng là con nít chỉ mới năm phút trước cô nàng còn mặt nặng nặng mày nhẹ với hắn bây giờ lại chủ động bắt chuyện với hắn.
Đang không biết bắt đầu trả lời từ đâu thì phía trên đài Thiên Phương bắt đầu lên tiếng.
"Chư vị sư đệ sư muội nhanh chóng ổn định, hôm nay Liễu sư phụ lên khóa giảng bài về tổng cương tinh thần hệ linh thú, ưu nhược điểm cùng một số phương hướng đào tạo chủ yếu"
Vương Minh không ngờ người giảng bài hôm nay lại là Liễu trưởng lão, nàng là thủ tịch trưởng lão của Tinh Thần Phong địa vị chỉ đứng sau điện chủ ngày thường rất bận rộn nên rất hiếm khi nàng làm công việc này.
Thế là Vương Minh phải dỗ dành Thanh Hà hứa lần sau sẽ kể hết cho nàng thì mới được tha, nàng cũng biết hắn muốn tập trung nghe giảng bài nên cũng không làm khó hắn.
Vương Minh cảm thấy khá hứng thú với chủ đề ngày hôm nay nó rất phù hợp với người mới như hắn cứ giống như là buổi giảng bài hôm nay là giành cho hắn vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.