Chương trước
Chương sau
Tối hôm đó hai người làm một bữa thật thịnh soạn để ăn mừng cho buổi khảo hạch đầu tiên thành công trót lọt, ban đầu Trương mập mạp muốn uống rượu thế nhưng ngày hôm sau Vương Minh còn phải lên lôi đài mới thôi.
Thế nhưng Vương Minh cũng không muốn làm hỏng niềm vui của Trương mập mạp vì thế cuối cùng hai người gọi một vò rượu trái cây, loại rượu được chưng cất từ trái cây này rất được cánh nữ đệ tử yêu thích vì vị ngọt dịu và nồng độ cồn thấp.
Vậy mà hai thanh niên mới lớn của chúng ta mới uống hết một vò đã bắt đầu say, nếu không phải vì mùi hương phát ra từ Thanh Diệp khiến Vương Minh giữ được chút tỉnh táo không thì không biết bọn hắn về phòng ở như thế nào.
Sáng ngày tiếp theo 80 người còn lại được đưa tới lôi đài khu, tại đó bọn họ được chia thành 8 tổ đối chiến trên 8 lôi đài riêng biệt, nhóm 10 người đầu tiên sẽ đối chiến một đấu một loại trực tiếp.
Sau đó năm người còn lại sẽ thi đấu vòng tròn chọn ra người điểm cao nhất để lọt vào vòng tiếp theo, trong đó người thắng cuộc sẽ được 2 điểm, hòa thì mỗi người được một điểm còn người thua không được điểm nào.
Vương Minh được phân vào tổ thứ 8, hắn ta quan sát số đối thủ của mình sắp tới thì thấy thanh niên mặt sẹo điều khiển Sâm Lâm Cự Mãng mà hắn bắt gặp đối chiến với bạch hổ ngày hôm qua, bên cạnh đấy hắn tìm thấy Phong Nguyệt Cầm được phân vào tổ 4 và thanh niên điều khiển bạch hổ nằm ở tổ 1.
Tối hôm trước Trương mập mạp có giới thiệu với hắn về một vài tuyển thủ hạt giống, bọn họ có gia thế rất khủng ít nhất cũng là con của thành chủ một phương vì thế linh thú đầu tiên của họ cũng thuộc hàng tốt nhất, ít nhất cũng có phẩm chất tinh anh còn cao đến đâu thì không ai biết rõ.
Đối với những người có xuất thân bình dân như Vương Minh thì một con linh thú tư chất hiếm gặp đã là mơ ước khó có thể đạt được, cho dù hắn biết thế giới này vốn không công bằng thế nhưng điều đó không khiến cho sự bất bình trong hắn biến mất.
Trận đầu tiên đối thủ của Vương Minh là một tên thanh niên cơ bắp điều khiển một con Thạch Ma, xét về mặt thuộc tính tương khắc thì Thanh Diệp Hoa của Vương Minh có ưu thế rất lớn, chẳng qua Thanh Diệp Hoa bình thường đều thiên hướng về linh thú hỗ trợ nên chẳng thấy ai đem ra đối chiến trên lôi đài cả.
Đối thủ của Vương Minh rất hưng phấn hắn ta cảm thấy mình nhặt được món hời lớn nhờ thế hắn ít nhất có thể lọt top 40.
Hai người đứng trên sàn đấu linh thú đã được triệu hồi sẵn, hiệu lệnh của trọng tài vừa vang lên con Thạch Ma đã lao thẳng về phía Thanh Diệp.
Vương Minh không ra lệnh cho Thanh Diệp tránh né, với tốc độ đáng thương của nó thì càng tránh né lại càng mau thua hơn mà thôi.
Con Thạch Ma ngày càng gần hơn, cơ thể của nó được phủ lên một lớp giáp dày sáng bóng giúp nó giảm bớt thương tổn nhận vào.
“Thạch Ma sử dụng Thạch Quyền” thanh niên cơ bắp hét lên, nắm tay của Thạch Ma bắt đầu phát sáng chuẩn bị tung kỹ năng về phía Thanh Diệp.
— QUẢNG CÁO —

Bỗng nhiên sàn thi đấu dưới chân Thạch Ma bị sập xuống khiến nó mất thăng bằng lao thẳng người về phía trước, cùng lúc đó từ cơ thể Thanh Diệp bắn ra hai sợi dây leo trói chặt lấy Thạch Ma hất nó ra khỏi lôi đài.
“Trận đầu tiên Thanh Diệp Hoa chiến thắng Vương Minh tiến vào lượt đấu thứ hai” giọng của trọng tài vang lên đánh tan bầu không khí quái dị trên sàn đấu.
Biểu cảm trên khuôn mặt của thanh niên cơ bắp cứng đờ hắn ta không ngờ mình có thể thua một cách chóng vánh như vậy, thậm chí Thạch Ma của hắn còn chưa kịp làm gì cả đã bị loại rồi.
Vương Minh cúi chào đối thủ sau đó cùng Thanh Diệp rời sàn đấu, hắn không bất ngờ quá nhiều với kết quả này với khả năng sử dụng dây leo thành thục của Thanh Diệp nó có thể dễ dàng biến khu vực xung quanh bản thân thành một trận địa bất khả xâm phạm.
Thạch Ma đâm đầu vào đó ngay lập tức dính bẫy mất thăng bằng sau đó liền bị Thanh Diệp vứt ra khỏi sàn đấu, Vương Minh muốn tốc chiến tốc thắng để tiết kiệm năng lượng cho những trận chiến tiếp theo.
Trở về vị trí nghỉ ngơi Vương Minh bắt đầu quan sát những trận chiến khác, hắn ta phải nhanh chóng tìm hiểu tình hình linh thú của đối thủ để từ đấy đưa ra phương án đối chiến phù hợp.
Nhìn sang những lôi đài khác bọn họ đang đánh nhau tưng bừng, các loại linh thú với đủ hình dáng và kỹ năng liên tục được phô diễn.
Cuối cùng Vương Minh cũng biết được linh thú của Phong Nguyệt Cầm, đó là một con Dạ Hành Miêu, bộ lông của nó thuần một màu đen tuyền trông nó thậm chí còn mượt mà hơn cả bộ lông của con đang ở trong Linh Thú Đường chứng tỏ tư chất của nó cũng thuộc hàng cao cấp trong những linh thú cùng loại.
Với sự trợ giúp của Dạ Hành Miêu không có ai tại tổ số 4 có thể là đối thủ của Phong Nguyệt Cầm.
Chưa nói đến hành tung xuất quỷ nhập thần của Dạ Hành Miêu đám linh thú còn lại không ai có thể nắm bắt được tung tích của nó, thậm chí cho dù đối đầu trực diện thì với ưu thế tốc độ nó cũng gần như bất bại.
Ở lôi đài số 1 thanh niên tuấn tú với bạch hổ của mình gần như đều có thể kết liễu đối thủ của mình một cách nhanh gọn, thậm chí những trận chiến còn không khiến cho hắn cảm thấy hứng thủ còn bắt đầu ngồi một bên chuẩn bị ngủ gật.
Trận tiếp theo của Vương Minh đã đến, đối thủ của hắn là một người thanh niên sử dụng Thanh Phong Lang, bởi vì trận trước đó Vương Minh đã chiến thắng một cách nhanh gọn thế nhưng đối thủ của hắn lần này có vẻ khá cẩn thận.
Hắn ra lệnh cho Thanh Phong Lang di chuyển quanh Thanh Diệp ở một phạm vi khá xa sau đó bắt đầu ra lệnh cho Thanh Phong Lang phóng ra từng cây đao gió về phía Thanh Diệp.
— QUẢNG CÁO —

Thanh Diệp chỉ có thể thu dây leo cùng mở rộng các phiến lá cây để che chắn trước các đợt tấn công của Thanh Phong Lang.
Tưởng chừng như chiến thắng đã nghiêng về phía đối phương bỗng nhiên từ dưới gần Thanh Phong Lang trồi lên một sợi dây leo, tuy tấn công một cách bất ngờ thế nhưng Thanh Phong Lang vẫn nhanh chóng làm ra phản ứng né tránh sợi dây leo đánh tới.
Thế nhưng pha tấn công bất ngờ không chỉ dừng tại đó, Thanh Phong Lang thành công né tránh chiêu quất roi từ Thanh Diệp thế nhưng hắn không ngờ đến từ sợi dây leo bỗng nhiên bắn ra hàng loạt gại nhọn.
Gai nhọn cắm vào người Thanh Phong Lang khiến cho nó gào lên đau đớn, thế nhưng lực sát thương của đám gai không cao nên không gây ra sát thương chí mạng cho nó.
Thanh Phong Lang điên tiết bắt đầu điên cuồng tấn công Thanh Diệp khiến cho nó chỉ có thể co lại thân thể tiếp tục phòng thủ.
Một lát sau con Thanh Phong Lang bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức hóa ra đám gai phóng ra từ người Thanh Diệp lại mang theo hiệu ứng tê liệt, đó là thành quả nuôi dưỡng của Vương Minh đã thành công hình thành túi độc tê liệt trên người Thanh Diệp khiến nó có thể sinh ra một loại độc tố gây tê liệt con mồi của mình.
Độc tố trên người Thanh Phong Lang càng lúc phát tác càng nhanh, đến khi nó cùng chủ nhân của mình phát hiện ra điều này thì sức chiến đấu của Thanh Phong Lang đã suy yếu trên phạm vi lớn.
Lần này đến lượt Thanh Diệp phản công, chẳng phí bao nhiêu công sức nó đã tóm chặt lấy con Thanh Phong Lang đang kiệt sức trói nghiến nó lại, từng cây gai đâm vào da thịt khiến Thanh Phong Lang tru lên đau đớn.
“Chúng ta chịu thua” đối thủ của Vương Minh nhanh chóng hô lên.
Nghe thấy vậy Vương Minh ra lệnh cho Thanh Diệp thả Thanh Phong Lang ra sau đó trở về nghỉ ngơi, trận đấu này Thanh Diệp tiêu hao khá lớn vì thế nó cần tranh thủ để chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.
“Đối thủ nhận thua, Vương Minh chiến thắng” trọng tài quan sát nhanh chóng công bố kết quả.
Sau một hồi nghỉ ngơi Vương Minh tiếp tục chiến đấu, đối thủ lần này của hắn điều khiển một con Thủy Tinh Linh, Thanh Diệp có vẻ ngạc nhiên vì đối thủ lần này lại giống như bạn của nó như vậy.
Trận đấu này Vương Minh dễ dàng giành chiến thắng, Thanh Diệp có quá nhiều kinh nghiệm đối chiến với Thủy Tinh Linh đối thủ của nó chưa kịp phóng ra quá nhiều kĩ năng đã bị đám dây leo của nó trói gọn.
— QUẢNG CÁO —

Trận chiến này giúp Thanh Diệp tranh thủ thêm thời gian nghỉ ngơi quý giá để chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo.
Đối thủ lần này của hai người là một con Ngân Dực Điểu đây là một loài chim có bộ lông được làm bằng sắt thép ánh lên ánh bạc sáng lóa, loài chim này tuy tốc độ không cao thê nhưng khả năng không chiến rất tốt mà năng lực cận chiến cũng rất mạnh.
Vương Minh thật sự rất đau đầu với đối thủ lần này, với các loài linh thú không có khả năng bay cũng như khả năng di chuyển bị hạn chế như Thanh Diệp Hoa thì những linh thú có khả năng phi hành gần như là không thể chiến thắng.
Chẳng qua Ngân Dực Điểu lại thiên về cận chiến hơn kỹ năng của nó cũng chỉ từ tầm trung đổ lại vì thế hắn vẫn có khả năng chiến thắng.
Con Ngân Dực Điểu bay gần sát mặt đất bắt đầu thăm dò mục tiêu của mình, Vương Minh cũng cho Thanh Diệp Hoa án binh bất động, từ cơ thể nó bắt đầu phát ra phấn hoa màu hồng nhạt bao phủ phạm vi xung quanh cơ thể của nó để che tầm nhìn của Ngân Dực Điểu.
Đối phương bắt đầu ra lệnh cho Ngân Dực Điểu, ngay lập tức nó bắt đầu trôi nổi giữa không trung, hai cánh liên tục vỗ, từ đó bắt đầu bay ra từng luồng không khí thổi bay đám phấn hoa.
Đám phấn hoa bị thổi đi lộ diện thân ảnh của Thanh Diệp, ngay lập tức hàng loạt đao gió bay thẳng về phía nó.
Thanh Diệp chỉ biết sử dụng dây leo cùng các phiến lá che chở thân hình của mình, thấy thế Ngân Dực Điểu bắt đầu bay xung quanh Thanh Diệp cố gắng tìm kiếm sơ hở.
Vương Minh cùng Thanh Diệp cũng đang chờ đợi, bọn hắn đang nằm ở thế yếu vì vậy cần phải tìm kiếm cơ hội để có thể lật ngược thế cờ.
Ngân Dực Điểu vẫn giữ khoảng cách an toàn để đề phòng sự phản kích từ Thanh Diệp, thì một luồng đao gió đánh bật lớp phòng ngự của Thanh Diệp ngay lập tức một chuỗi đao gió liên hoàn bay thẳng về phía đó.
Thanh Diệp kịp thời dựng lên một lớp phòng ngự khác thế nhưng vẫn bị đám đao gió thổi bật rễ đánh bay khỏi vị trí ban đầu, Ngân Dực Điểu nhanh chóng lao theo để nhanh chóng bồi thêm đòn kết liễu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.