Edit: Cynlia
Hai giờ sáng, đèn đường hắt bóng trên vỉa hè. Chiếc xe hơi chạy bon bon trên đường lớn.
Người ngồi bên trái, Cố Dĩ Ninh khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt đen thẫm không để lộ chút cảm xúc nào, "Nói đi, vì sao cậu lại đánh người?"
Cố Duy Thâm mím môi, dịch người ra xa, hai chân bắt chéo, lưng tựa vào ghế, "Không muốn nói."
"Chúng ta và Phương gia không thường xuyên qua lại, cậu sẽ không vô duyên cô cớ động đến Phương Triển, còn để đến mức vào đồn cảnh sát thế này."
Cố Dĩ Ninh liếc mắt nhìn cậu em mình, chân mày thoáng nhíu lại, "Vì ai?"
Chậc chậc.
Đúng là không nói thẳng thì không phải anh hai, ánh mắt của luật sư quả thật sắc bén mà. Cố Duy Thâm quay đầu đi, môi mỏng khẽ mím, "Em sẽ tự mình giải quyết Phương gia, chuyện đêm nay anh giúp em nói dối mẹ đi."
"Không lừa được," Cố Dĩ Ninh liếc xéo anh, "Lúc Cố Duệ gọi điện cho anh, mẹ ngồi bên cạnh nghe rõ từng câu từng chữ."
"Shit---"
Cố Duy Thâm phun một câu chửi thề, cởi áo khoác trên người ra trùm lên mặt.
Ánh sáng trong khoang xe tối mờ, chỉ thấy Cố Dĩ Ninh khẽ cong môi, thản nhiên mở miệng, "Nghe nói đêm nay ở đây còn có một người phụ nữ."
Giật phắt áo khoác xuống, Cố Duy Thâm trừng mắt nhìn Cố Duệ đang lái xe, quả nhiên thấy anh ta xám mặt cúi đầu.
Đúng là ngu ngốc, chắc chắn là lại mắc bẫy của anh hai rồi!
"Không phải anh hai cũng từng trải qua cảm giác "vì người đẹp mà giận dữ" [1] rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-sung-vo/746947/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.