Edit: Cynlia
Nhìn từ cửa sổ phòng bao, có cảm giác một màu đen như mực phủ lên vẻ muôn màu của bức họa cuốn tròn, từng ánh đèn neon nhấp nháy đủ loại hình dạng, cùng những cột đèn đường gần đó tô điểm cho cảnh đêm lóa mắt.
Phong Thái tháo khẩu trang, đi đến trước cửa sổ chụp một bức ảnh, sau khi "save" lại liền gửi đi. Lúc Ngu Uyển đến gần, chỉ thấy cậu đang cong môi cười.
"Cảnh đêm ở đây đẹp chứ hả?"
"Chị, chị không nên đưa em tới đây."
"Sao thế?"
Bỏ điện thoại vào túi, Phong Thái hất cằm về phía Cố Duy Thâm, trêu chọc nói: "Chị hẹn hò với anh rể, em đi theo có khác gì bóng đèn đâu."
"Tiểu Thái, đừng nói bậy." Ngu Uyển nghe được hai chữ "anh rể" thì không nhịn được liếc trộm Cố Duy Thâm.
Cố Duy Thâm kéo ghế ngồi xuống, sắc mặt nhàn nhạt, "Gọi món trước đã, cậu không ở đây lâu được đâu."
"Vâng." Phong Thái cầm thực đơn, hiếm có người nào khiến ông vua con này nghe lời đến vậy.
Lật thực đơn, Ngu Uyển thầm thở phào nhẹ nhõm. Tiểu Thái nói chuyện không kiêng nể gì, nhưng dường như Cố Duy Thâm cũng không tức giận khi nghe hai chữ "anh rể".
****
Ngoài cửa sổ, ánh đèn neon uốn lượn phảng phất như nhập vào màn đêm, Quý Sênh Ca chống cằm, đăm đăm nhìn về phía nào đó đến ngơ ngẩn.
"Sênh Ca, tôi thay mặt mẹ xin lỗi em. Thực sự rất xin lỗi, em đừng giận bà ấy nữa nhé?" Hai mắt Phương Triển nhìn chằm chằm người đối diện, nhận thấy cô hình như không chú tâm.
"Sênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-sung-vo/746945/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.