Editor: Cynlia
Trong nhà hàng Tây sang trọng giữa lòng thành phố, trên tầng cao nhất là căn phòng vuông với bốn bề đều được ngăn cách bởi những tấm kính thủy tinh, dù ngồi ở đâu thì vẫn có thể thu hết cảnh sắc dưới kia vào mắt.
Quý Sênh Ca ngồi trước bàn ăn được trải khăn tơ tằm, cả người chỉ cảm thấy không tự nhiên. Cô vốn chẳng sợ độ cao, nhưng lọt vào tầm mắt cô lúc này là những tòa nhà cao ngất chọc trời, chỉ cần khẽ đảo mắt một chút thôi cũng có cảm giác cả người đang mơ màng trong cõi thần tiên [1].
[1]: Nguyên văn là 琼楼玉宇, một thành ngữ Trung Quốc chỉ những nơi tráng lệ, siêu thực.
Nơi cao lạnh lẽo thế này, cô vốn không có cơ hội trải nghiệm thường xuyên nên không tránh khỏi việc thiếu cảm giác an toàn.
"Muốn uống loại rượu nào?"
Nghe người đàn ông ngồi đối diện trầm giọng mở lời, Quý Sênh Ca thu lại tâm tình, "Cho tôi ly nước lọc là được."
Cố Duy Thâm nhướn mày nhìn cô, "Xem ra ý thức phòng vệ của cô cũng không tồi."
Mặc anh trêu chọc, Quý Sênh Ca chẳng buồn đáp lại, chỉ cầm cốc nước trước mặt lắc nhẹ nhưng không uống. Không phải ý thức phòng vệ của cô tốt, mà là lòng người hiểm độc.
Thức ăn rất nhanh đã được dọn lên, nhà hàng này vốn đứng đầu top các nhà hàng ở thành phố Vân Giang, đầu bếp ở đây đều được mời từ Pháp về.
Nhân viên phục vụ mở nắp đĩa bạc, đặt món hầm trước mặt người đàn ông.
Súp gà hầm đậm đà lại được trang trí đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-sung-vo/746922/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.