Editor: Cynlia
Tây Phủ Doanh tọa lạc ở vị trí phồn hoa, trong khuôn viên biệt thự độc lập là đài phun nước như thác đổ.
Trong phòng khách, Quý Sênh Ca thư thái ngả lưng trên sofa đệm da, cả người được bao phủ bởi cảm giác ấm áp. Cô rũ mắt, tay khẽ vuốt ve chiếc váy đen trên người.
Sáng nay khi cô mở mắt thì đã thấy chiếc váy này ở đầu giường. Vì quần áo cũ hôm qua không thể mặc lại, cô cũng không hỏi nhiều, lập tức mặc luôn quần áo mới.
Váy dài mềm mại, ánh mắt Quý Sênh Ca dừng trên đầu gối sưng to của mình, gương mặt hiện lên chút ngẩn ngơ.
Người đàn ông nghe điện thoại xong bước vào, quần tây vừa vặn ôm trọn hai chân thon dài. Quý Sênh Ca không ngẩng đầu, mãi đến khi trước mặt xuất hiện một đôi mắt thâm thúy.
"Cô ấy..."
Hai mắt Quý Sênh Ca nhìn chằm chằm mũi chân, kìm nén cảm giác xúc động dâng lên trong lòng, "Cô ấy sao rồi?"
"Đang cấp cứu."
Cố Duy Thâm xoay người ngồi xuống sofa, tay nâng cằm cô, "Chuyện của Ôn Đình không liên quan đến cô, không cần tự dằn vặt làm gì."
"Không liên quan ư?" Quý Sênh Ca cong môi, đáy mắt lóe lên chút ý cười, "Chuyện này từ lúc bắt đầu kết quả đã định sẵn, anh em các người tranh chấp thì người khác không thể nào tránh khỏi họa."
"Để đạt được mục đích, Cố Tái Thành không tiếc hi sinh Ôn Đình. Còn tam thiếu thì sao?" Quý Sênh Ca mở to đôi mắt ngập nước, ánh mắt mang theo vài phần tìm tòi nhìn người đàn ông.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-sung-vo/746914/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.