Triết Sâm thức dậy, đồng hồ chỉ đúng năm giờ sáng, anh loạng choạng đứng lên với cái tâm thế trên gương mặt trông vô cùng mệt mỏi. Kéo lấy góc bàn để tìm chỗ đỡ cho cả thân thể, anh bước từng bước chậm chạp mà vào nhà vệ sinh.
Tiếng xối nước vang lên cùng những hạt hơi sương mờ mờ bay phất phơ trong không khí.
Đôi khi anh sẽ rơi vào trạng thái thế này, im lặng đứng dưới vòi nước thật lâu mà chẳng di chuyển đi đâu, ánh mắt nhìn vào chằm chằm một phía cố định nhưng thật ra lại chẳng biết đang nhìn gì, cứ đứng như thế lúc mà bản thân đột ngột nhận ra mà trở lại trạng thái bình thường.
Anh đứng được một lúc thì, vuốt mái tóc mình cao lên trán rồi nhìn vào gương, hơi nước đã làm mờ hết kính. Triết Sâm phải dùng tay vuốt nhẹ mới nhìn thấy rõ mặt. Tâm trí đắm chìm trong rất nhiều suy nghĩ bừa bộn không được sắp xếp đàng hoàng mà bày bừa ngổn ngang. Anh chợt muốn khóc, cũng chợt muốn cười.
Muốn khóc vì không ngờ mấy năm chống đối lại ba mình vẫn là kết cục không thể phản kháng.
Muốn cười vì ít nhất anh vẫn còn có người thật lòng xem mình là bạn, chấp nhận vươn tay ra, kéo anh lên bờ.
Giọt nước nhỏ từng giọt trên từng sợi tóc.
Triết Sâm rót một ly rượu vang đỏ, lắc lắc nhẹ thân ly rồi hớp một ngụm, để cho men say ngấm dần vào từng tế bào làm lưa mờ đi hiện thực tồi tệ đang diễn ra trước mắt.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-muon-noi/2911136/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.