Chương trước
Chương sau
Nhìn về phía Vi Tiểu Đằng và Bạch Khúc Đình cô đủ hiểu hôm nay cô liền phải từ về rồi, bạn của cô đã trọng sắc khinh bạn tuyệt đối sẽ bỏ mặc cô mà thôi.

Quả nhiên tiệc tàn tình bạn cũng tan. Bạch Khúc Đình nói với An Mạc Đình sẽ nhờ Nghiêm Phong đưa cô trở về, nhưng điều đó đương nhiên cô không đồng ý. Cô tuyệt đối không muốn bọn họ biết nơi cô sống. Cô cố tình né tránh liền bắt một chiếc taxi sau đó liền dời đi không chào từ biết. Sau ngày hôm nay cô đương nhiên hiểu được tầng lớp xã hội của mọi người quá cách biệt.

Nếu như Bạch Khúc Đình là người vui vẻ nhiệt tình dễ gần thì Nghiêm Phong đối với cô lại giống như một cái tủ lạnh, lời nói ra lạnh lùng và khó ưa hơn bất kì ai khác. Thậm chí có đôi chút cô còn cảm thấy những câu nói của anh còn mang sặc mùi tiền, điều đó đối với cô đương nhiên là khó chịu không muốn lại gần.

Nghiêm Tâm Nghiên đương nhiên cũng có thể nhìn ra chút tâm tư của anh trai mình, nhưng đối với chuyện này cô tuyệt đối không thể theo anh manh động, liền nhẹ nhàng giữ anh trai mình lại sau đó chào tạm biệt cùang An Mạc Đình, đối với người này, cô tuyệt đối chấp nhận làm chị dâu mình, còn những người phụ nữ đang mon men muốn đến gần, cô quyết tâm phá đến tan thành mây cũng không chấp nhận.

Ngày hôm sau khi đang làm việc cô liền nhận được tin nhắn của Nghiêm Tâm Nghiên muốn hẹn cô cùng dùng bữa trưa. Đối với cô gái này cô tuyệt đối là yêu thích, cô thân thiện không giống những cô gái con nhà giàu khác, ngoại trừ việc cô thoải mái sài hàng hiệu thì tính cách cũng chỉ có thể gọi là hào sảng như cô cùng Vi Tiểu Đằng vậy.

Nhanh chóng đồng ý với cô gái kia sau đó liền nhắn tin rủ Vi Tiểu Đằng đến cùng, dù sao đi chăng nữa thêm Vi Tiểu Đằng nữa cũng để cho mọi người hiểu thêm về nhau.

Ba cô gái ngồi trong quán cơm nhỏ. Ban đầu An Mạc Đình còn nghĩ Tâm Nghiên sẽ thấy khó chịu vì quán cơm này. Nhưng trái lại với suy nghĩ của cô, Tâm Nghiên tỏ ra khá thoải mái, thậm chí nói chuyện cùng hai người cũng rất thoải mái không hề câu lệ, đôi khi còn vui vẻ kể ra những thói quen hoặc tật xấu của hai người đàn ông kia. Bỗng nhiên không khí chợt dừng lại bởi câu hỏi của Vi Tiểu Đằng mà khiến chính An Mạc Đình cũng không biết nên trả lời hay không trả lời:

- Đình Đình, mình đã suy nghĩ rất nhiều mới dám hỏi cậu câu này nhé. Khúc Đình nói với mình là đêm hôm đó Nghiêm Phong đưa cậu đi, ngày hôm sau cậu lại nói với mình rằng người đàn ông đó thể lực rất đáng sợ, vậy là người đàn ông đêm đó thực sực là Nghiêm Phong sao?



- Thật sao, vậy là hai người đã sảy ra rồi sao?

* * *

Câu hỏi này quả nhiên trả lời hay không trả lời đều không thể chối bỏ được, điều nay nói đúng thì sẽ cả loại câu hỏi phía sau, nói sai thì đương nhiên sau này bị phát hiện sẽ trở thành một lời nói dối. Vi Tiểu Đằng ơi là Vi Tiểu Đằng, trong lòng An Mạc Đình chỉ có thể thở dài ngao ngán bởi những câu hỏi kiểu này.

- Chị Tiểu Đằng, kể cho em nghe được không?

- Được chứ, đêm đó căn bản chị cùng cậu ấy chủ yếu là muốn đại khai phá giới, nên quyết tâm đến câu lạc bộ để tìm người à gọi là tiểu nam sủng đi. Chị đã kiểm tra kỹ lưỡng tuyển chọn chất lượng thật tốt, không ngại bỏ ra năm nghìn tệ để chọn được hai tiêu nam sủng trắng ngọt ngào, ai ngờ sau đó vì muốn lấy thêm dũng khí để làm cái loại chuyện đó nên uống say, chẳng nhớ gì nhiều chỉ nhớ ngày hôm sau chị tỉnh dậy liền thấy Bạch Khúc Đình ở trong phòng, anh ấy liên tục hỏi cung chị lên chị liền lấy thêm một nghìn tệ để làm tiền típ thêm cho anh ấy, ai ngờ mới biết được hai tên hôm qua chị bỏ tiền ra thuê liền ôm tiền chạy mất rồi. Chuyện là như thế đó.

- Sao chị lại nghĩ đi phá ờ phá giới bằng nam sủng vậy?

- Thì căn bản rút ra kinh nghiệm từ ba người bạn trai của Đình Đình đó, toàn là loại cặn bã, sơ hở một chút liền đòi hỏi chuyện đó, Đình Đình thấy vậy mới liền chia tay.

- Ra là như vậy, Chị Tiểu Đình đừng coi trọng bọn đàn ông đấy nữa, chị thấy anh trai em thì sao?

Biết trả lời cô ấy như nào được đây. An Mạc Đình nhìn lên khuôn mặt của Nghiêm Tâm Nghiên mà trong đầu vội vàng suy nghĩ. Vốn dĩ nếu không có đoạn video kia có lẽ hai người nói chuyện với nhau bớt cảm thấy ngượng ngùng, đằng này anh không những mở lên cho cô xem, thậm chí còn dùng nó để uy hiếp cô, loại chuyện đấy đối với cô vẫn luôn là một khúc mắc vô cùng khó khăn.

- Nhiên nhiên là Đình Đình thấy anh trai em rất nguy hiểm rồi. - Vi Tiểu Đằng lên tiếng nói.

- Nguy hiểm lắm sao? Mấy chị đừng hiểu lầm, anh trai em lạnh lùng một chút thôi, nhưng nội tâm thì rất ấm áp. Trước lúc em về muốn một sợi vòng tay, anh trai em dùng tất cả mọi cách để mua cho em đấy.



Phải rồi, cô tốt nhất càng không nên nói ra đây là quà sinh nhật cô vốn định mua để tặng cho Vi Tiểu Đằng được.

Đến giờ phút này cô không thể hiểu được rốt cuộc là bữa cơm hôm nay là đúng hay sai nữa. Quả nhiên toàn những câu hỏi mang tính sát thương quá mạnh rồi.

Vì để xoay mũi tên về hướng khác, cô đành hi sinh bạn thân mình vậy:

- Tâm Nghiên, em thân với hai người kia vậy, vậy em có biết bạn gái cũ của họ không? - Với loại câu hỏi này đương nhiên Vi Tiểu Đằng sẽ có hứng thú, tuyệt đối sẽ hỏi về Bạch Khúc Đình thật nhiều.

- Đương nhiên em biết. Rất nhiều là đằng khác luôn.

- Kể cho chị nghe những bạn gái cũ của Bạch Khúc Đình đi.

Đương nhiên mắc bẫy.

- Anh Khúc Đình từng có rất nhiều bạn gái, mà gần như đều giống như kiểu thay quần áo ấy, sau mỗi lần đạt được mục địch anh ấy đều mua một bó hoa cùng một món trang sức đắt tiền là quà phí chia tay, cũng có những người biết đào mỏ hơn một chút thậm chó có người được anh ấy tặng cả một chiếc siêu xe đắt tiền luôn.

- Tên tra nam.

Hỏng rồi hỏng rồi, con bé này không biết giữ miệng gì hết có chuyện gì cũng kể hết ra như này sớm muộn cũng có chiến tranh.

- Cũng không phải chỉ là một mình anh Khúc Đình đâu, anh họ của em cũng vậy, hai người họ được mệnh danh là đệ nhất cao thủ tán gái đấy, hai người họ ngưu tầm ngưu mã tầm mã, không ai thua kém ai về số lượng đâu.



- Hai tên tra nam.

Vi Tiểu Đằng vẫn tiếp tục lên tiếng mắng, còn về cô, cô không phải là gì của anh ta, không cần quan tâm đến những chuyện đó.

- Có phải sau này khi hắn ta chán mình rồi liền tặng quà bồi thường thanh xuân sau đó chia tay không?

- Chuyện này, mình không phải Bạch Khúc Đình không thể thay anh ta trả lời được. - An Mạc Đình bất lực trả lời.

- Mình đi tìm anh ta hỏi lý lẽ.

- Tiểu Đằng.

An Mạc Đình cùng Nghiêm Tâm Nghiên nhìn cô bạn dời đi một cách bất lực, Nghiêm Tâm Nghiên cũng không hiểu mình đã nói gì sai, chẳng phải chính chị ấy tò mò sao, cô đã cố gắng trả lời chi tiết nhất rồi mà, không lẽ cô có chỗ nào chưa đúng trọng tâm sao.

Bữa cơm đang vui vẻ liền chỉ còn hai người, ăn cơm xong An Mạc Đình liền nói chuyện muốn cùng Nghiêm Tâm Nghiên đi dạo, một là muốn để tiêu cơm, hai là cô cũng muốn đi dạo quanh quanh để gạt bỏ đi bớt những suy nghĩ trong lòng mình. Trung tâm thương mại cũng là nơi lý tưởng để vừa dạo chơi vừa có thể mua sắm tiêu sài một chút đỉnh sau những ngày làm việc vất vả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.