Chương trước
Chương sau
Khương Nhan nhìn máu chảy trên chiếc bàn ăn trong lòng cũng đau như cắt. Bà là mẹ của anh, con đau đương nhiên trong lòng bà cũng không hề dễ chịu, nhưng chỉ là vì một người phụ nữ cũng có thể khiến con bà cúi đầu sao bà có thể chấp nhận được. Con trai bà đang ở trên đỉnh hoàng kim, làm gì có ai có thể không muốn với tới.

Bà cũng từng là Nghiêm phu nhân, đứng trên bục vinh quang của hào môn, nhưng bà không giữ được điều đó, chồng bà công khai ngoại tình với người phụ nữ khác, nhưng bà tuyệt đối không đồng ý ly hôn, chỉ cần một ngày bà chưa ly hôn, bà vẫn là Nghiêm phu nhân cao cao tại thượng. Nhưng còn con trai bà, có lẽ đã sớm bị tình yêu làm mờ đôi mắt, không còn coi lời bà là đúng nữa. Tất cả là vì người phụ nữ giống như yêu nghiệt kia.

Bữa cơm gia đình vốn đang yên ổn, nhưng lại thành không vui, mọi người cũng không còn ai có thể có tâm trạng ổn định để dùng bữa nữa.

Bạch Khúc Đình cùng Lục Minh được Khương Nhan nhờ vả đưa Trương Tuệ Yên trở về, hai người mặc dù không vui nhưng cũng không thể từ chối, đành nhận lời đưa cô gái không tốt đẹp kia trở về.

Trên chiếc xe màu đen sang trọng, Trương Tuệ Yên ra sức bắt chuyện với hai người, mong muốn có một chút thông tin thêm về Nghiêm Phong, nhưng thực tình ra để nói, hai người đều không muốn cô có thể yêu đương cùng Nghiêm Phong, hoàn cảnh của Nghiêm Phong vốn không ai có thể hiểu nổi. Bởi vậy trước giờ chuyện tình cảm của cậu ấy, chưa ai từng chen vào cho dù là mai mối cũng là không. Thậm chí có nhiều lần khi Lục Minh chuẩn bị phụ nữ cho Nghiêm Phong đi chăng nữa, cũng rõ ràng thỏa thuận "qua đêm - nhận tiền - biến mất" tuyệt đối không dây dưa không dứt.

Chỉ có duy nhất An Mạc Đình là ngoại lệ, vì cô ấy được yên giấc ngủ trên giường anh qua đêm mà vẫn có thể lành lặn bước ra khỏi phòng.

Cả quãng đường hai người đàn ông đều trầm mặc không muốn nói, bởi nói chuyện với người phụ nữ kia không phải là niềm hãnh diện của hai người. Chứng kiến bạn thân của mình quyết tâm yêu một người phụ nữ, sẵn sàng bảo vệ người đó, vậy mới chính là thứ tình yêu đáng để ngưỡng mộ.

- Cô Trương, tôi khuyên cô nên nhìn nhận lại vấn đề, Phong không hề có tình cảm với cô. Nếu cô hiểu rõ được vấn đề của nhà họ Nghiêm chúng ta ít nhất vẫn có thể là bạn. Thời gian qua chúng ta tiếp xúc không nhiều, nhưng bản thân tôi hiểu được cô không phải là người xấu, chỉ là chấp niệm với Phong mà thôi.

Bạch Khúc Đình sau một hồi suy nghĩ vẫn là lên tiếng.

- Anh thấy tôi có chỗ nào không tốt, không hợp, không thể sánh vai với anh ấy sao? Huống hồ nhà họ Nghiêm nhận định tôi mới là người có thể đứng bên cạnh anh ấy.



- Nhà họ Nghiêm chưa ai nhận định vị trí của cô hết. Đó chỉ là lời nói của cô là Dì Nhan mà thôi. Cô biết tại sao bao nhiêu năm nay tôi không hề gọi dì ấy là Nghiêm phu nhân mà lại gọi là Dì Nhan không? Vì tôi không muốn động đến nỗi đau, nỗi xấu hổ của dì ấy. Nhắc đến Nghiêm phu nhân nghĩa là nhắc đến một vị tiểu thư của gia đình giàu có nhưng không giữ nổi chồng. Bởi vậy, dì ấy, không thể nào nói có thể là Nghiêm gia được.

- Anh nói như vậy không khác nào nhục mạ bác gái.

- Nghiêm Phong từng nói, nếu mẹ cậu ấy chịu bỏ cái tôi của mình đi, bà ấy đã không còn là Nghiêm phu nhân hơn mười năm rồi.

Lời nói của Bạch Khúc Đình đương nhiên Trương Tuệ Yên hiểu, nhưng cho dù sao đi chăng nữa, cô đã đặt ra mục tiêu cho mình, không lẽ đang đi giữa đường lại bỏ cuộc. Nhưng nhìn lại xem thái độ của Nghiêm Phong cô cũng có thể hiểu được, hóa ra anh yêu người phụ nữ đó như thế nào. Cô vốn là người cao ngạo, đúng là mục tiêu của cô sẽ là có được anh, nhưng hơn hết phải là sự tôn trọng và yêu thương giữa hai người với nhau, nếu như không thể trọn vẹn được điều, cuộc sống sau này còn phải nói là không hề dễ dàng gì.

Huống hồ chuyện vừa mới sảy ra như vậy, cô còn không thể nắm rõ được rằng hai mẹ con nhà họ Nghiêm còn có thể hòa thuận với nhau nữa hay không.

Không khí trong xe rơi vào im lặng, bởi tất cả mọi người đều biết, sự yên lặng lúc này cũng giống như sự dậy sóng trong lòng mỗi người.

Hai người đàn ông kia biết chắc chắn người phụ nữ kia sẽ suy nghĩ lại, còn việc của họ hiện tại vẫn là suy nghĩ cho chính ngổn ngang trong lòng mình. Nghiêm Phong không được mẹ đồng ý chấp nhận người phụ nữ cậu ấy yêu, nhưng cậu ấy đã đứng lên lựa chọn tình yêu của mình, còn về phía Bạch Khúc Đình, anh đường đường là con trai duy nhất nhà họ Bạch, nhưng người con gái anh yêu không hề giống với cuộc sống và xã hội của anh, không biêt sau này ra sao, nhưng chuyện để nói ra một người ở tầng lớp trung lưu muốn tiến vào tầng lớp thượng lưu cũng phải trải qua muôn vàng thử thách.

Lục Minh thì lại khác, cho dù được sự ủng hộ của cả hai phía gia đình, nhưng biết nói sao được khi tâm tư của người con gái anh yêu thương nhiều năm nay không cần anh cũng không hề muốn đáp trả lại tình cảm của mình. Cô ấy vì một người có lẽ cũng là người mà cô ấy yêu sâu đậm nên không hề quan tâm đến tình cảm của anh. Người nhà họ Nghiêm có lẽ đều giống nhau, yêu là tận cùng của tâm tư, cho dù đúng dù sai vẫn là yêu người bằng cả trái tim của họ.

Chiếc xe lao nhanh trong đêm tối mang lại mọi nỗi tâm tư lao nhanh theo cơn gió lạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.