Cục cưng
Khi bụng Phương Tình vừa mới lộ rõ đã bắt đầu tìm từ đặt tên cho cục cưng, lật trang từ điển Hán ngữ rất nặng, đặc biệt tìm từ hiếm có, thấy vùng chân mày Lục Hân càng nhíu càng chặt, mặt càng nhăn nhó...
Kết quả, liệt ra một loạt tên con gái trên một tờ giấy dài lớnlại sinh hạ một nhóc con.
Phương Tình ôm con trai khóc không ra nước mắt, cô làm sao thì sinh con trai chứ?? Cô vốn dự định sinh một công chúa để có thể khoe khoang một phen trước mặt Song Hỉ và Lưu Hiệp..
Lục Hân thở dài, cầm tấm giấy đó lên nói: "Đừng khó chịu nữa, sau này sinh thêm một bé gái.... tên này có thể sử dụng ..."
Phương Tình giận dữ: "Nếu như do anh sinh, em chẳng có ý kiến gì hết!"
Lục Hân sắc mặt không thay đổi: "Được, em bưng trà rót nước nấu cơm thái rau, nửa đêm thức dậy nấu bữa khuya, khi bụng lớn ngủ không được cùng ôm lấy tôi dỗ ngủ?"
Phương Tình lúng ta lúng túng giả vờ như không có nghe thấy, dỗ cục cưng ngủ trong lòng.
Khi đầy tháng, Phương Tình bị kích động mà ôm cục cưng ra ngoài cho mọi người nhìn mặt.
Đứa trẻ bụ bẫm rất đáng yêu, đường nét rất giống ba nó, mặt mày nhưng giống mẹ nhiều hơn, còn nhỏ chưa biết giống ai, cả ngày cười hì hì, cùng với Lục Hân mặt lạnh khác hoàn toàn, cũng không giống Phương Tình trang nhã trầm tĩnh.
Cố Mạch ôm nó, vươn một ngón tay chọc chọc nó, nó quơ ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-la-tinh-yeu/2117364/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.