Phương Tình cảm thấy gần đây có chút buồn chán, chị Trần cho rằng cô ‘nhân mạch’ [1] rất tốt, không thèm để ý tới phản đối của cô, điều sang phòng quảng cáo, muốn bóc lột sạch sẽ giá trị của cô. Tuy rằng Phương Tình đối với việc an bài này cũng rất căm tức, nhưng bất hạnh thay mình chỉ là chim non mới ra đời, cũng chỉ có thể nín nhịn im hơi lặng tiếng, làm việc tự nhiên cũng không có tình cảm mãnh liệt như trước kia, cả ngày đều mệt mỏi.
Đêm Nguyên Đán trôi qua cùng Lục Hân ở tại nhà. Song Hỉ sau khi bị”nhốt” về, cả người Lưu Hiệp lúc nào cũng rơi vào trạng thái cáu kỉnh nóng nảy, rất hay bùng nổ, tất cả mọi người e sợ tránh không kịp, cô cũng chẳng dám đi trêu chọc hắn. Cố Mạch về nhà qua năm mới mới quay lại, Xuân Hồng tất nhiên có giai nhân hẹn ước, thậm chí Lục Hân, mặc dù đang ở trong nhà cùng cô, nhưng vẫn có điện thoại không ngừng..
Vào buổi chiều, Phương Tình uể oải chuyển kênh tivi, cô từ trước tới nay không có kiên nhẫn xem kịch truyền hình, đang suy nghĩ xem có nên viết một truyện mới, nhân lúc nghỉ đông có thời gian viết nhiều thứ, di động liền vang lên.
Phương Tình vừa thấy số hiện thị, ngay tức khắc phản xạ có điều kiện ngồi nghiêm chỉnh, tắt TV, điều chỉnh hô hấp mới ấn nút nghe
“Mẹ –”
Điện thoại đầu bên kia truyền tới tiếng hừ lạnh: “Đồ chết tiệt nhà mày, lâu như vậy không có điện thoại về nhà, còn nhớ rõ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-la-tinh-yeu/2117345/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.