Lúc đêm khuya, một chiếc MINICooper màu đỏ điều khiển ở khúc cua đường đèo, khúc cua hiểm trở khảo nghiệm chiếc xe, cùng với khả năng khống chế tay lái của người cầm lái.
Kha Hựu Tâm chuyển động tay lái không thuần thục lắm, cô vừa lái vừa phân tâm liếc nhìn chỉ thị đường đi trên GPS, cô thả chậm tốc độ cho xe quẹo qua một cái cua lớn, lông mày xinh đẹp vẫn đangnhíu chặt vì khẩn trương.
“Kỳ quái, vừa rồi Tử Linh ở trong điện thoại có nói địa chỉ cho cô, hẳn là nó phải ở ngay đây mới đúng...” cô buồn bực lầm bầm vài câu.
Đêm càng khuya, sương mù trong núi dày đặc càng phủ xuống, kính chắn gió đều bị sương mù làm cho ướt nhẹp, tầm nhìn cũng mờ đi.
Lại nhập vào vị trí đã nghe được trong điện thoại, GPS một lần nữa truy cập tuyến đường, Kha Hựu Tâm chưa từ bỏ ý định, liên tục đi về phía trước, trong lòng cô lo lắng cho em gái bị leo cây, một mình đanglạc đường ở vùng núi.
một lát sau âm nhạc êm ái vang lên, là đoạn nhạc cô tải xuống làm chuông điện thoại di động.
Tốc độ xe lại thả chậm, Kha Hựu Tâm nhận điện thoại.
“Em đang ở đâu?” cô đang muốn trả lời, đầu dây bên kia đã truyền đến một giọng nam tính trầm thấp như tiếng đàn.
“một ngọn núi nào đó.” Nhớ tới sáng nay hai bên bởi vì chuyện lúc nào nên mang thai thì có vẻ thỏa đáng mà tranh cãi ầm ĩ, Kha Hựu Tâm tức giận đáp lại.
“anh đã nói rồi, hôm nay anh sẽ đúng giờ về nhà, em đang muốn đối nghịch với anh đúng không?”
“Em mỗi ngày đều đúng giờ ở nhà chờ anh về ăn cơm, còn anh có ngày nào về nhà đúng giờ chưa? Làm gì có đạo lí anh muốn làm gì thì làm, còn em cứ phải ngoan ngoãn vâng theo.”
“Kha Hựu Tâm, em nhất định phải ầm ĩ với anh chứ gì.” Giọng nói của Lôi Quang Hằng chuyển trầm, âmlượng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-la-em/129035/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.