Cảm nhận được hơi thở nóng ấm phả vào mặt mình, An Tịnh Nhã nhíu mày nghiêng đầu né tránh.
An Tịnh Nhã với mối hôn sự này rất chán ghét cùng khinh bỉm Chỉ là hôn nhân thương mại, rẻ tiền không đáng một xu. Ngay cả tên chồng trên danh nghĩa này cũng vậy, rẻ tiền!
Nếu Cao Minh Thành biết được cái suy nghĩ này của An Tịnh Nhã thì không biết gương mặt đẹp trai kia sẽ méo đen thành cái dạng gì. Nhưng vẻ mặt chán ghét cùng khinh bỉ của An Tịnh Nhã lại giống như viết to đùng trên mặt cô, Cao Minh Thành còn không nhìn ra được thì đã không lăn lộn trong thương trường được đến ngày hôm nay. Không khí xung quanh vì vậy mà giảm xuống vài độ.
Hai người cứng đầu duy trì trạng thái như vậy cả chục phút chứ không ít. Một kiêu ngạo không thèm đếm xỉa, một lạnh lùng nhìn chằm chằm không nói. Mãi đến khi từ cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa, không khí toàn mùi khói súng trong phòng mới dịu xuống.
Mộng Phạn biết thiếu gia đang ở bên trong nên rất biết điều chỉ gõ cửa phòng rồi đứng bên ngoài nói.
"Thiếu gia, phu nhân nói cậu xuống dưới nhà gặp bà."
Cao Minh Thành lúc này mới chịu bỏ tay ra khỏi cằm An Tịnh Nhã, đi ra ngoài. Tịnh Nhã không quan tâm, mắt rũ mi, cụp xuống.
Cao Minh Thành ung dung ngồi xuống ghế sô pha trước mặt mẹ mình. Cao phu nhân kêu những người hầu đang ở phòng khách lau dọn đi hết xuống dưới, sau một lúc lâu nhìn con trai mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926459/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.