Hàm Hoạ Y tức giận xông lên trợn mắt quát lớn: "An Tịnh Nhã, cô là có ý gì? Một con phế vật như cô mà cũng lên mặt đòi dạy đời tôi sao?"
An Tịnh Nhã đảo mắt, gương mặt vẫn như cũ lạnh lùng lãnh đạm mà trả lời: "Nếu Hàm tiểu thư đủ thông minh, hẳn là có thể hiểu người khác đang nói gì. Còn nếu không... dù sao Hàm tiểu thư vẫn còn trẻ con, về nhà cố gắng học hỏi là được rồi."
An Tịnh Nhã mỉm cười nhẹ nhàng, sau đó bánh xe lăn liền chuyển động xoay ngược lại. An Tịnh Nhã là ấn nút điều khiển trên xe lăn để quay lưng lại đối diện với Hàm Hoạ Y. Cô lạnh nhạt nói một câu với người "chồng" của mình.
"Tôi muốn ra ngoài."
"Minh Thành, nếu vợ con thấy không khỏe, ban công bên kia rất yên tĩnh lại có gió mát, cứ đưa vợ con qua bên đó." Hàm Hoằng Văn bóp chặt tay con gái, tươi cười nói với Cao Minh Thành.
Cao Minh Thành liếc nhìn An Tịnh Nhã, cười nhẹ một tiếng sau đó ngoắc tay gọi một nữ phục vụ gần đó đi đến đưa An Tịnh Nhã ra ban công.
Mồm miệng cũng sắc bén lắm.
Cao Minh Thành nhìn bóng lưng An Tịnh Nhã rời đi, thầm đánh giá An Tịnh Nhã một câu.
.....
Đôi mắt vô hồn nhìn lên cao, An Tịnh Nhã đoán rằng trên trời hẳn là đang có rất nhiều sao, rất sáng. Nghe có gần bên, An Tịnh Nhã nhẹ nhàng nói: "Ai vậy?"
"Không ngờ An nhị tiểu thư cũng có nhã hứng này, thích ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926443/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.