Buổi tối, lúc An Tịnh Nhã đang ngồi trên giường nghe nhạc, Mộng Phạn đi đến đặt vào tay cô một chiếc hộp.
"Đây là cái gì." An Tịnh Nhã bỏ tay tắt nhạc đi, vuốt nhẹ chiếc hộp hỏi.
"Thiếu phu nhân, hộp này là hôm nay người giúp việc dọn dẹp nhà kho nhìn thấy. Vì thấy chất liệu gỗ của chiếc hộp có vẻ quý, và hoa văn lại rất đẹp nên kêu em đưa cho thiếu phu nhân, để thiếu phu nhân hỏi thiếu gia."
"Vậy em đưa cho thiếu gia được rồi."
"Thiếu phu nhân, vẫn là cô hỏi vẫn hơn. À đúng rồi, lúc cầm chiếc hộp này em có tò mò mở ra xem, bên trong chiếc hộp chỉ có một chiếc khăn tay màu trắng thêu hình một bông hoa mẫu đơn."
"Khăn tay sao?" An Tịnh Nhã lọ mọ mở chiếc hộp ra, quả nhiên chạm vào một chất liệu mềm.
Đây là thời đại nào rồi còn dùng kiểu khăn tay như vậy. An Tịnh Nhã thầm nghĩ rồi cầm khăn tay ra xem. Chính là mắt không nhìn thấy, chỉ có thể cảm giận chiếc khăn tay qua những ngón tay của mình.
"Thiếu phu nhân, chiếc khăn tay này chất liệu vải rất mềm, đoán chắc là loại vải quý, nhưng nhìn qua các đường chỉ thêu thì là rất cũ rồi."
Tối hôm đó khi Cao Minh Thành về phòng, An Tịnh Nhã đưa chiếc hộp cho anh.
"Mộng Phạn nói rằng tìm thấy chiếc hộp này dưới nhà kho, thấy là chất liệu quý nên nói tôi đưa cho anh xem."
Cao Minh Thành đi đến cầm chiếc hộp lên nhìn.
Chiếc hộp gỗ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926427/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.