Lộ Khiết sau đó hơi đẩy đẩy Mạc Tu Kiệt ra, Mạc Tu Kiệt lại như dính keo ôm chặt.
Cao Minh Thành chỉ là bất ngờ, đầu óc cũng chẳng có thời gian đâu để mà suy nghĩ. Đúng lúc nhà lại có tiếng chuông điện thoại, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn đến Cao Minh Thành.
Cao Minh Thành nhìn tên người gọi, nói một tiếng: "Là mẹ tôi gọi."
[ Alo, mẹ! ]
[ Tiểu tử, có phải Tiểu Nhã bị bắt cóc rồi không? ]
[.....]
[ Con rốt cuộc là chăm sóc con bé kiểu gì thế hả? Không phải mẹ dặn con phải luôn để ý đến con bé rồi sao? Nếu con bé làm sao mẹ biết phải sống thế nào?]
Cao phu nhân ở đầu dây bên kia vừa khóc vừa nói, mắng Cao Minh Thành một trang văn. Cao Minh Thành không thể phản bác, chỉ có thể đứng nghe bị mắng. Sau đó dường như đoán được Cao phu nhân đã mắng mệt, liền thở dài nói.
[ Con biết tung tích của cô ấy rồi. Mẹ đừng quá lo. Con cúp máy đây. ]
Nói xong không đợi Cao phu nhân đáp lại liền dập máy luôn.
Cao phu nhân ở bên kia còn chưa có hỏi tội xong, tức giận nhìn điện thoại con trai đã tắt cuộc gọi.
[ Cậu đặt cho tôi một vé may bay về Trung Quốc. Phải. Ngay bây giờ. ]
Cao phu nhân nói xong đi lên tầng chuẩn bị va li quần áo. Cao lão đi vào thấy vậy liền hỏi:
"Bà lại định làm gì thế?"
"Tôi về nước. Để thằng tiểu tử đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926373/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.