Đi suốt một ngày một đêm trên xe ngựa, lúc đi đến bìa rừng liền phải dừng lại. An Hi vén rèm nhìn ra ngoài ô cửa nhỏ, Ân Ly thúc ngựa đi đến bên cạnh, kính cẩn nói:
"Nương nương, chúng ta không thể đi đường chính được bắt buộc phải đi đường rừng. Đường rừng lại không thể đi xe ngựa, chỉ có thể đi bằng ngựa."
An Hi vừa nghe liền hiểu, nàng lập tức đáp lại ngay.
"Bổn cung từ nhỏ đã được dạy cưỡi ngựa, ngươi không cần quá lo lắng. Bất quá...."
An Hi quay đầu nhìn Xuân Hoa ngồi đối diện, tiếp tục nói: "Xuân Hoa muội ấy không biết cưỡi ngựa, ta lại không thể để muội ấy ở lại đây được."
Ân Ly im lặng một chút, cúi đầu nói: "Có thể đi chung ngựa với thần."
"Ngài không thấy phiền chứ?"
"Không thưa nương nương."
Xuân Hoa đỡ An Hi xuống xe ngựa, nàng chậm rãi bước đến chỗ con ngựa phía trước, vuốt nhẹ nhúm lông màu trắng ở đầu của nó.
Ân Ly xuống ngựa đi đến nói: "Nương nương, thần đã chọn trước một con ngựa phù hợp với người, không biết nương nương thấy sao?"
An Hi nàng hiện tại vừa qua tuổi mười tám, tuy so với những người cùng tuổi nàng có chút lớn hơn, tuy nhiên vẫn là nữ nhi có dáng người mảnh mai, chọn ngựa cũng phải chọn con phù hợp.
Ân Ly trước tiên đỡ An Hi lên ngựa, nàng liền thúc ngựa đi một đoạn, sau đó quay lại hét lớn nói.
"Ân đại nhân, ngựa tốt lắm."
"Nương nương, người cẩn thận kẻo ngã đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926363/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.