An Tịnh Nhã ra giá 7000 vạn cho một chiếc vòng phỉ thúy, mọi người không hẹn mà nhìn chằm chằm vào Mạc Tu Kiệt. Bảng số 02 giơ cao lên, tiếng Mạc Tu Kiệt cất cao.
"10.000 vạn."
Tất cả mọi người: "....." Rớt tròng mắt.
10..... 10000 vạn cho một chiếc vòng phỉ thúy. So với ngọc dạ minh châu bảo vật quý giá còn cao hơn.
Mọi người bắt đầu xì xào bàn tán, đoán xem tiếp theo An Tịnh Nhã sẽ ra giá bao nhiêu. Nhưng....ba hồi gõ xuống rồi An Tịnh Nhã cũng không có ra giá nữa. Ngược lại cô mỉm cười như thỏa mãn đưa lại bảng số cho Giang Minh Triết, chỉnh lại tà váy ngồi bình thản như cũ, một chút tiếc nuối hay tức giận cũng không có.
Tất cả mọi người: "....." Mặt nghệt ra không hiểu gì.
Mạc Tu Kiệt–người mua một chiếc vòng phỉ thúy với giá 10.000 vạn: "....."
The Fuck, bị chơi rồi.
Mạc Tu Kiệt ở trong lòng không khỏi chửi một câu, lại nhìn đến An Tịnh Nhã nhàn nhã thỏa mãn ngồi bên cạnh, tức đến không nói thành lời.
An Tịnh Nhã quay mặt sang, cười tươi thật tâm chúc mừng, "Chúc mừng Mạc tổng. Chiếc vòng rất đẹp, giá cũng rất tốt, bạn tôi nhất định rất thích."
Mặt Mạc Tu Kiệt đã đen đến độ đứng trong màn đêm u tối cũng không ai nhìn thấy anh.
Mọi người lúc này đều như đã ngầm hiểu, nhưng cũng không có ai dám lên tiếng trêu nghẹo, chỉ dám quay mặt đi bụm miệng cười như kẻ ngốc.
Bất quá Cố Trạch Dương không giống người ta, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926287/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.