An Tịnh Nhã cũng không để tâm việc nhóm thư ký ở kia nói gì mình, đi về phòng tổng tài, ngồi xuống ghế đợi Cao Minh Thành làm việc xong thì về nhà. Cô còn có việc cần nói.
Lúc Cao Minh Thành giải quyết xong đống văn kiện thì vui vẻ chuẩn bị dẫn vợ đi nhà hàng ăn tối. Vừa mới đứng dậy thì thư ký gõ cửa đi vào.
"Tổng tài, cuộc họp bên kia đã chuẩn bị xong rồi."
Trong nháy mắt vẻ mặt Cao Minh Thành liền hoang mang ngơ ngác như gà con lạc mẹ. An Tịnh Nhã nhìn thấy liền bật cười.
Cao Minh Thành rất nhanh khôi phục lại dáng vẻ uy lãnh, nghiêm túc lúc làm việc.
"Rời cuộc họp sang ngày mai đi."
Thư ký lên giọng, "Tổng tài, lịch trình cả nhiều ngày sau đều đã kín rồi, không thể rời vào được. Hơn nữa cuộc họp này là báo cáo tổng kết tháng của các công ty con diễn ra vào tuần trước nhưng do trùng với cuộc họp thường niên quý của tập đoàn mẹ ở bên Mỹ nên được rời sang hôm nay." Thật sự rất khó xử, "Tổng tài, thật sự không thể rời được nữa."
Cao Minh Thành nhíu mày khó chịu.
An Tịnh Nhã từ trên ghế sa lon đi đến.
"Minh Thành, chúng ta đi ăn tối muộn một chút cũng được. Lúc buổi Mộng Phạn có mang đồ ăn nhẹ đến cho em, em hiện tại vẫn chưa cảm thấy đói."
"Được. Vậy em đợi anh một chút. Anh sẽ họp nhanh thôi."
An Tịnh Nhã bật cười, "Không phải anh lại cho bọn họ mười phút báo cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926275/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.