An Tịnh Nhã buông thõng tay đang cầm điện thoại, trầm mặc. Rõ ràng nơi cô đứng là giữa trung tâm mua sắm, người qua lại tấp nấp, nhưng An Tịnh Nhã một chút cũng không cảm giác được có nhiều người qua lại, bên tai cũng chẳng có âm thanh ồn ào tấp nấp nào. Cô chỉ đứng nhứ vậy, một chấm nhỏ bé giữa dòng người tấp nấp.
Khoảng vài phút sau An Tịnh Nhã liền tỏ ra bình thản như không có gì, cất bước đi đến cửa hàng giày gần đó, chọn hai đôi giày, là giày đôi.
Đợi đến lúc An Tịnh Nhã chọn mua xong đi ra thì Cao Minh Thành đã đứng trước cửa hàng.
An Tịnh Nhã hơi cười, nhưng trong mắt lại nhàn nhạt như không có tiêu cự.
"Anh tới rồi sao?"
Cao Minh Thành bước lại đưa tay muốn xách đồ cho cô, An Tịnh Nhã cũng không từ chối.
"Ừ, anh vừa mới tới."
Hai người cùng sóng bước ra khỏi trung tâm mua sắm, nhưng cả một đoạn đường dài cũng không ai nói gì.
Cao Minh Thành vừa khởi động xe, vừa hỏi, "Bây giờ vẫn còn sớm, em có muốn anh dẫn đi đâu chơi không? Sau đó chúng ta đi ăn tối."
An Tịnh Nhã nhàn nhạt, "Đến thủy cung đi. Em...hình như rất lâu rồi chưa có đến đó."
Cao Minh Thành gật đầu khởi động xe.
Mua vé vào thủy cung, Cao Minh Thành đưa tay nắm lấy tay An Tịnh Nhã, cùng cô đi vào. An Tịnh Nhã cụp mắt nhìn tay hai người bọn họ ấm áp đan vào nhau, không hiểu làm sao tâm trạng càng thêm khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926264/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.