Ngày hôm sau lúc ở phòng làm việc, Cao Minh Thành nhìn đến lịch trên bàn, nhắc máy gọi một cuộc điện thoại đường dài ra nước ngoài. Đầu bên kia rất nhanh bắt máy.
"A, Tiểu Thành Thành."
Cao Minh Thành xoa xoa mi tâm có chút bất lực.
"Mẹ à, có thể đừng gọi như vậy được không?"
"Bây giờ mẹ gọi như thế nào cũng phải xin phép ý kiến của con nữa sao?" Bên kia Cao phu nhân thật không cao hứng.
Cao Minh Thành không nói đến việc này nữa, rất nhanh chuyển một cái đề tài khác.
"Mẹ và ba dạo này có khỏe không?"
"A, khỏe, mẹ đang cùng mấy chị em bên này đi mua sắm."
"Tháng tới là sinh nhật vợ con, mẹ về sớm một chút được không?"
Cao phu nhân bên kia thật nhanh vui vẻ đáp lại, "Được được được, mẹ muốn tổ chức một cái sinh nhật thật to cho con bé."
"Cô ấy không thích náo nhiệt. Con muốn mẹ về sớm một chút là có chuyện muốn hỏi mẹ."
Cao phu nhân lựa một cái khăn quàng cổ màu nâu nhẹ chất vải bông, "Chuyện gì? Ngay bây giờ liền hỏi?"
Nếu bây giờ con hỏi mẹ, mẹ có phải sẽ ngay lập tức nói bận sau đó liền cúp máy không. Vì vậy con trao ngoan liền nói,
"Đợi mẹ về chúng ta nói chuyện. Bây giờ con có cuộc họp, cúp máy trước."
Nói xong đem máy tắt luôn, Cao phu nhân ở bên kia khó hiểu, cũng không kịp suy nghĩ được nhiều thì bị đám bạn già của mình lôi đi chọn lựa quần áo.
Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926244/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.