An Tịnh Nhã xem qua một chút nhiệt độ trên mạng hiện tại, đa phần đều đang chửi Phong Nhã Kiệt, lên án đạo đức bại hoại của anh, đồng thời yêu cầu đòi đóng băng tài khoản. Phong Nhã Kiệt nghe vậy nhếch môi trào phúng.
"Làm như ông đây chưa gặp scandal nào bao giờ vậy. Có giỏi thì đóng băng đi."
An Tịnh Nhã nhướng mày nhìn nhìn không lên tiếng, sau đó ánh mắt liền dính chặt vào bài đăng mới nhất của một tài khoản Marketing online đã lên đến gần chục nghìn share chỉ trong vòng vài phút.
"Cưỡng hiếp, hút ma túy, đánh người,.... "
An Tịnh Nhã nhìn một hàng chữ liệt kê tội của Phong Nhã Kiệt ra thì giật giật khóe miệng. Giang Minh Triết ho khan một tiếng.
"Phong thiếu ở trong giới có không ít người nhìn cậu ấy không vừa mắt. Lần này bị chụp được ảnh không hay, người kia liền lợi dụng đăng lên vài tin nửa thật nửa giả."
"Cái gì là nửa thật nửa giả?" Phong Nhã Kiệt ngay lập tức phản bác lại, tức đến xì khói đầu.
"Ông đây không có làm cái gì hết có được không? Mấy cái tội danh kia rõ ràng không có cái nào đúng hết có được không? Cưỡng hiếp?!! Mẹ nó, rõ ràng là không leo được lên giường của ông liền quay lại cắn người. Cái gì mà hút ma túy, ông đây mê game có được không hả. Ra vào phố đèn đỏ thì sao? Bộ vào đó cứu người không được à?"
An Tịnh Nhã ngước mắt nhìn, lại nhìn cái tài khoản Marketing kia, đưa máy tính trở lại cho Giang Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926234/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.