Trời vừa tối, nhà chính Mạc gia liền thắp sáng đèn, sáng rực cả một vùng đất. Bên ngoài liên tiếp đi vào đều là những chiếc ô tô sang trọng, so với bữa tiệc thương nghiệp được tổ chức mấy hôm trước không khác nhau là bao.
Mạc lão và phu nhân tuổi tác không tiện để tiếp khách, Mạc Như Ân thì không còn tâm trạng nào, Mạc Tu Kiệt lại chỉ tổ chức chứ không ý đi tiếp. Vì vậy mọi người liền thấy hình ảnh quản gia Mạc gia và các chi ra tiếp khách, quả thật giống như rất kiếm nhã không tôn trọng. Nhưng cũng chẳng ai dám nói câu gì, chỉ ngượng cười dẫn con gái đi vào, chủ ý đến bữa tiệc rất rõ ràng.
Lúc bữa tiệc bắt đầu, Mạc Tu Kiệt mới thả lỏng bước chân từ trên lầu đi xuống, mặt lạnh như băng, quả thật tạo hình thái rất khó gần.
Mạc Tu Kiệt đi đến giữa trung tâm bữa tiệc, "Cảm ơn mọi người ngày hôm nay đã bớt chút thời gian đến đây, Mạc Tu Kiệt vô cùng cảm tạ."
Lời là như vậy, nhưng chẳng ai nghe ra được chút chân thành, nhưng mọi người cũng chỉ gượng ngạo cười cười khách khí mà đáp lại.
Ánh mắt sắc bén của Mạc Tu Kiệt nhìn lướt qua nhóm tiểu thư khuê cát đứng một bên, trên mặt không một nét cười. Sau đó ánh mắt chuyển dần đến vị trí Mạc Như Ân đứng.
"Tôi tổ chức bữa tiệc này quả thật là có chuyện quan trọng muốn thông báo, các vị...." Nói đến đây liền dừng lại, lúc này bên môi khẽ cong lên một nụ cười không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926214/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.