Thầy Cao ầm thầm quan sát học sinh của mình ăn bánh, thấy cô ăn rất ngon miệng, lại nhìn đĩa bánh của mình.
Anthea đang ăn thấy có động tĩnh ở phía đổi diện, ngẩng mặt lên liền thấy thầy Cao đang nhăn mày đẩy đĩa bánh ra. Ánh mắt đen nhánh ngây thơ hỏi:
"Thầy không thích bánh ngọt sao?"
"Không phải." Thầy Cao mặt lạng đáp lại, "Bánh hơi nhạt vị ngọt, khá mặn."
Anthea cầm dĩa vẫn còn đang múc bánh.
"Em ăn thấy rất ngọt mà."
Anthea muốn nói, thưa thầy, đây là bánh tình nhân được cắt ra từ chung một khuôn, sao có chuyện một nửa ngọt, một nửa lại mặn được.
Thầy Cao lại nghiêm túc giữ vững ý kiến của mình, "Nếu không em ăn thử đi."
Nói xong lấy dĩa của mình xắn một miếng bánh ra múc lên đưa đến bên miệng Anthea. Anthea không nghĩ nhiều, trong đầu chỉ đang nghĩ về vị của bánh lên há miệng ăn luôn miếng bánh trên dĩa của thầy giáo. Ngọt lịm, rất ngon mà.
"Không có mặn."
"Không thể nào." Thầy Cao vẫn giữ ý phủ định.
Hành động tiếp sau đó làm Anthea không kịp phản ứng, miếng bánh trên dĩa của cô đã ở trong miệng của thầy giáo từ lúc nào rồi, mặt cô phút chốc đỏ bừng, lan đến cả hai tai, nóng bỏng. Anthea lúc này cũng hiểu ra hành động vừa rồi của hai người có bao nhiêu xấu hổ.
Cô đưa mắt nhìn xung quanh, quán đang giờ vắng khách nhưng vẫn có người, cũng may không ai để ý, mà đúng hơn là người dân ở đất nước này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926150/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.