Cùng nhau đi trên đường phố Cambridge, Anthea lần đầu tiên cảm nhận được niềm vui từ sâu trong đáy lòng.
Đưa mắt phượng khẽ nhìn người đàn ông cao lớn đi bên cạnh, cô gái nhỏ chốc chốc lại cười như kẻ ngốc. Đến mức khiến người đàn ông đi bên cạnh cũng phải đỏ mặt.
Cao Minh Thành đưa ray lên che miệng ho khan một tiếng, cất giọng hỏi:
"Hôm nay có chuyện gì vui sao?"
Anthea che giấu trái tim đang nhộn nhạo của mình, "Có một chút ạ. Vì...được ăn xiên nướng."
"Đừng ăn nhiều quá, đồ dầu mỡ không tốt."
"Em hiểu rồi." Anthea gật đầu, mắt lại nhìn vài cặp đôi khoác tay nhau đi ngang qua.
"Ngày mai em có phải đi làm thêm không?"
Anthea nhanh chóng quay mặt đi, mắt nhìn bước chân của mình trả lời, "Không ạ. Ngày nghỉ là ca của những người khác."
"Vậy đến nhà tôi đi."
"Dạ?!!"
Bước chân của Anthea ngay lập tức dừng lại, há má ửng hồng, ngay cả tim cũng đập thình thịch một cách vội vã.
"Đến....đến nhà...thầy ạ?" Sao diễn biến lại nhanh thế? Thầy giáo....cũng có....cái ý đó với cô sao?
KHÔNG ĐƯỢC. TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC.
Cô ....mới mười bảy, hơn nữa...sao lại có thể cùng với thầy giáo đến nhà yêu đương được.
Nhìn Anthea đột nhiên xoắn xuýt, Cao Minh Thành không biết cô nghĩ gì, chỉ cho là mình đã quá vội vàng làm cô sợ, vì vậy rất nhanh bồi thêm.
"Ừ, đến nhà tôi, ở hai ngày được thì càng tốt. Dù sao cũng nghỉ hai ngày cuối tuần, em có thể mang sách đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926137/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.