An Hi Văn hai mắt trợn to nhìn An Tịnh Nhã, ngay cả lúc bị cảnh sát còng hai tay dẫn ra ngoài vẫn chưa thể nhanh chóng thoát ra được khí tức vừa rồi của cô. Nhưng cô ta rất nhanh đã phải đối mặt với thứ còn khủng hoảng tinh thân hơn cả nét mặt lạnh lùng tàn ác của An Tịnh Nhã, đó là dư luận, là fan hâm mộ của cô ta.
Trước cửa tòa án đã rất đông người vây quanh, người nào người đó trên tay không phải rổ rau thì cũng là trứng thối. Chân An Hi Văn như bị đeo thêm trì, có bị cảnh sát kéo thế nào cũng không nhúc nhích. Nhưng dưới sự áp bức của nhiều người, cô ta vẫn là bị đưa đi, đối diện với rau cùng trứng thối, cả người đều nhem nhuốc.
Tuy vậy cảnh sát vẫn nhanh chóng ra mặt cản lại, mọi người cũng vì vậy mà không kích động nữa. Kỳ thực, An Hi Văn ở trong giới đắc tội không ít người vì lúc trước có An gia hậu thuẫn, cô ta ở trong công ty là nhất tỷ, so với một số ảnh hậu đi trước cướp nhiều tài nguyên hơn, còn hạ bệ không ít người có năng lực.
An Tịnh Nhã đi ra sau, đôi mắt lạnh nhạt đứng trên bậc thềm nhìn An Hi Văn đứng co ro đằng sau một nữ cảnh sát, sự khúm núm, sự chật vật đó chắc cô ta chưa từng nghĩ đến.
An Tịnh Nhã quay người lại, gương mặt rất nhanh liền cười nói, "Hai người ở lại đây bao lâu?"
Tần An đỡ thắt lưng trả lời, "Vài ngày nha. Dù sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926096/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.