Tối, cô ngồi trên ghế sopha ngoài phòng khách, đôi mắt chăm chú nhìn hồ sơ bệnh án trên tay, trên bàn trước mặt đặt một đĩa trái cây. Cứ chốc lát lại liếc nhìn đồng hồ trên tường.
Gần 10h rồi.
Hàn Đông Đường vẫn chưa trở về. Hắn đi dự tiệc, căn nhà này dường như trống hơn nhiều, cô có chút không quen.
Lát sau, trong sân vang lên tiếng động cơ, cô buông tài liệu xuống, đứng dậy đi ra cửa.
Bóng dáng cao lớn ấy, dưới ánh trăng lại tạo cho người khác cảm giác lạnh lẽo, khuôn mặt đẹp trai được ánh sáng hắt lên tôn lên vẻ quyến rũ, tà mị.
Cô mỉm cười, nhìn hắn tiến lên. Hắn thấy cô thì bất ngờ sau đó nhíu mày, bước chân nhanh hơn ôm cô vào lòng:
"Sao vẫn chưa ngủ?"
Cô nói:
"Đợi anh."
Xung quanh hắn phảng phất hương rượu, không quá nồng nhưng cùng với mùi hương nam tính trên người lại khiến đầu óc cô say.
Hắn hết cách nhìn cô:
"Em đó..."
Cô bật cười, kéo hắn:
"Anh lên phòng trước đi, để em pha cho anh trà giải rượu."
" Ừ."
.....
Cô bước vào phòng, đập vào mắt là người đàn ông đang nghiêng đầu chống tay lên trán ngồi trên ghế sopha, cổ áo sơ mi mở ba nút trên cùng lại hiếm hoi toát lên vẻ phong lưu quyến rũ.
Phương Mộc Tĩnh thoáng chốc lạnh mặt.
Nghe tiếng mở cửa, hắn mở mắt ra. Cô đi đến, ngồi xuống cạnh hắn, đưa chén trà ra, ý bảo hắn uống.
Hắn mỉm cười, đôi mắt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-anh/2476915/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.