Bọn họ chẳng những không sợ người xung quanh nhìn thấy, mà ngang nhiên kéo lên một chiếc xe ô tô đen dỗ ngay gần đó. Vừa lên xe đã dùng dây thừng trói tay cô lại một cách thô bạo. Miệng cũng dính thêm băng dính đen.
“Hạ Kiều Nghi, để tôi xem xem nếu như cậu trở thành người của tôi thì cậu còn làm thánh mẫu thích lo chuyện bao đồng nữa được hay không?”
Úc Văn Khang dứt lời lập tức đánh tay lái, lái chiếc xe đi.
Hạ Kiều Nghi không ngừng đạp chân quậy phá kết quả bị một tên bịt mặt giơ tay dọa đấm. Cô ngay tức khắc híp mắt né người, miệng im re.
Thôi thì biết được quậy phá cũng vô ích cho nên cô đành nghĩ cách khác.
Cặp sách bị tên kia ném gọn ở một góc xe. Trên người chiếc điện thoại được cô giấu vào túi trong của áo nhằm ghi âm cuộc trò chuyện với Úc Văn Khang, cho nên vẫn chưa bị lấy đi mất.
Cô và Lục Đông Phong có gắn định vị lên máy điện thoại của nhau, nhưng chỉ sợ anh lại không phát hiện ra điểm bất thường.
Nghĩ lại, cô thấy mình thật sự quá chủ quan rồi, vì cho rằng kiếp trước làm mưa làm gió nên kiếp này còn nghĩ mình có khả năng xoay chuyển mọi thứ… Nhưng không… mọi thứ đều không nằm trong tầm kiểm soát của cô.
Ba tên này chở cô đến một ngôi nhà.
Vừa vào tới Hạ Kiều Nghi lập tức nhận ra đây là một trong những căn nhà cho thuê nhằm kiếm tiền từ những bọn xấu dưới tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901232/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.