Kim đồng hồ điểm đúng tám giờ, Hạ Kiều Nghi đến nhà hàng. Nhân viên nhìn thấy cô đã vội đi đến dẫn cô vào bên trong phòng VIP. Bên trong căn phòng, Trọng Quân Dương thần sắc lạnh, ung dung ngồi trên ghế. Góc nghiêng của anh vẫn luôn là một thứ vũ khí gây sát thương đối với phái nữ.
Người nhân viên hướng tay vào bên trong, động tác ‘mời’ sau đó lui người ra ngoài.
Hạ Kiều Nghi chần chừ mất một lúc mới bước vào trong. Trọng Quân Dương đưa mắt qua nhìn cô, nụ cười nhạt xuất hiện trên môi:
“Cô Hạ, mời ngồi.”
Hạ Kiều Nghi hơi cúi người lịch sự đáp lại, vào mắt người khác trông cô thật giống một cô bé ngoan ngoãn.
Ổn định vị trí, bên ngoài nhân viên đã đi vào, cô nhận lấy menu, tùy ý gọi một món ăn. Thần thái cử chỉ đều có vẻ đã quen với công việc gọi món.
Trọng Quân Dương ánh mắt vẫn luôn quan sát cô. Điều đó khiến cô cảm thấy mất tự nhiên, ánh mắt chỉ có thể rơi trên chiếc đĩa trắng trên bàn ăn.
“Cô Hạ có vẻ rất sợ tôi?”
Anh cất tiếng.
Hạ Kiều Nghi theo phản xạ nhìn qua ánh mắt anh, rồi ngay tức khắc nhìn đi hướng khác:
“Không có.”
“Vậy thì tốt.”
Trọng Quân Dương mỉm cười. Đợi cho đồ ăn được bưng lên, anh lại một lần cất tiếng:
“Tôi họ Trọng, tên Trọng Quân Dương. Hôm trước mạo muội ngỏ lời mời cô dùng bữa, tưởng sẽ bị khước từ, không ngờ cô Hạ thật sự bỏ thời gian đến đây. Trân thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901171/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.