Thấy sắc mặt Chu Anh Hướng thộn cả đi khiến cho những người khác cũng ngượng thay. Có người chủ động tiến tới cắt ngang hóa giải tình thế ngượng ngùng:
“Đông Phong, lần sau đi tiệc rượu cấm có được mang vợ đi nghe chưa. Cháu xem con bé khiến mấy lão già như chúng ta cũng không dám chúc rượu cháu nữa rồi đây này!”
Cô vờ vịt e thẹn:
“Cháu xin lỗi, chỉ là anh ấy đã uống đến mức sắp quên cháu là ai rồi. Cháu chỉ sợ chút nữa sẽ bị bỏ lại đây mất.”
Đám người bật cười ha hả.
Lục Đông Phong dù chưa say nhưng vì cô đã nói thế cũng phải phối hợp với cô, anh chỉ cười lịch sự đáp lại.
Đoàn Yên Miên vốn dĩ bị mấy vị phu nhân tới làm thân kéo ra cách một khoảng, thế nhưng bà vẫn để ý động thái bên chỗ Hạ Kiều Nghi. Mấy vị phu nhân kia cũng vậy, nhìn Chu Anh Hướng sắc mặt không vui rời khỏi cuộc chơi, lại có người nói với bà:
“Em nghe tin tức trên mạng, ban đầu không biết vì sao chị lại đồng ý cho một cô con gái không có gia thế ở bên cạnh cậu ấm nhà mình. Nhưng hôm nay gặp mặt mới được mở mang tầm mắt, nhìn xem… con bé ứng phó thật khôn khéo, sắc mặt rất vừa phải, ai không biết lại cứ nghĩ đã thân thiết được với con bé chứ sự thật con bé chỉ đang xã giao thôi… Kiểu người như vậy thường rất chung thủy, có người này bên cạnh làm bạn đời sự nghiệp của chồng kiểu gì cũng thăng tiến liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901050/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.