Mấy người đi vào phòng khách, cô Phúc mang tới trà ấm nhưng cô muốn uống nước lọc, cô ấy liền cho người đổi nước.
Giờ trong nhà đã có thêm mấy người giúp việc từ Lục gia tới. Cô Phúc dưới sự giao phó của hai vợ chồng mà quản tai mắt của mẹ chồng gửi đến, cuộc sống mấy năm nay rất ổn, không có chuyện mẹ chồng con dâu như cô đã nghĩ. Chuyện này có lẽ đều nhờ phúc của Hoàng Cẩm Huyền, một bước đi sai lầm của chị ta dẫn tới ngày êm ấm của cô hôm nay.
Biết Hạ Kiều Nghi cũng không muốn ngủ với mình, Lục Ái Ái chỉ đành nói với cô:
“Ngữ Thu Mai gửi thư mời dự sinh nhật cho em và chị, chị nhận được chưa?”
Cô khẽ lắc đầu:
“Không biết có vụ đó.”
Lục Ái Ái nhớ hôm trước dính vụ ồn ào trên mạng, cô đã bảo không muốn nhắn tin với Ngữ Thu Mai nên nói:
“Chắc là gửi qua tin nhắn đó, cậu ta nói với em như vậy.”
Vài năm không gặp, dần dà vì Hạ Kiều Nghi đã trở thành người thân của mình và vì mối quan hệ thân thiết với Hạ Lam cho nên Lục Ái Ái cũng ác cảm với Ngữ gia. Giờ cô ấy đối với Ngữ Thu Mai cũng rất lạnh nhạt.
Dù Hạ Kiều Nghi cảm thấy mình hơi ích kỷ khi cướp đi người bạn thân của Ngữ Thu Mai, nhưng Lục Ái Ái buộc phải lựa chọn. Cô là kiểu người yêu ra yêu, ghét ra ghét, lại rất sợ phiền phức. Ngẫm lại thời gian đó, dù cô không nói ra, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901010/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.